Ma chủ im lặng một lát rồi nói: “Ngươi cảm thấy ta có thể không?”
Diệp Huyên cười ngượng ngùng: “Khả năng không cao lắm nhỉ, ha ha…”
Bịch!
Diệp Huyên đột nhiên bay ra ngoài, bay xa khoảng gần nghìn trượng…
Lúc này, tầng sáu đột nhiên nói: “Ngươi phải áp chế lại ma tính của mình, ma tính này sẽ khiến người trở nên càng vô sỉ hơn, cũng sẽ khiến người càng giống như muốn ăn đòn hơn, cho nên ta đánh ngươi là vì tốt cho ngươi, hiểu không?”
Diệp Huyên: “…”
VietWriter.vn
Lúc này, một cô gái xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Thiên Đạo!
Diệp Huyên nhìn Thiên Đạo, hắn không nói gì, nhưng kiếm Thiên Tru đã xuất hiện trong tay!
Hắn vẫn không quên lúc trước Thiên Đạo này vẫn luôn có ý đồ với mình.
Thiên Đạo nhìn Diệp Huyên: “Ngươi mạnh hơn rồi!”
Diệp Huyên hỏi: “Không được sao?”
Thiên Đạo nhìn hắn, không nói gì.
Diệp Huyên xoay người muốn đi.
Lúc này, Thiên Đạo lại xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nàng ta nhìn hắn: “Ngươi nên rời khỏi vũ trụ hỗn độn, đi tới một vũ trụ khác”.
Diệp Huyên thắc mắc: “Tại sao?”
Thiên Đạo nhìn hắn: “Vì trên người ngươi có bảo vật đó, nếu ngươi không đi, chắc chắn người của đại thế giới Huyền Hoàng sẽ đến đây, mà nếu ngươi đi, bọn họ sẽ không chú ý đến vũ trụ hỗn độn nữa”.
Diệp Huyên im lặng.
Thiên Đạo trầm giọng nói: “Diệp Huyên, ngươi ở lại đây sẽ làm hại đến tất cả mọi người của vũ trụ hỗn độn!”
Diệp Huyên nhìn Thiên Đạo: “Ý của ngươi là muốn ta ra ngoài thu hút hỏa lực đúng không?”
Thiên Đạo im lặng.
Diệp Huyên cười: “Sao ngươi không đi đi?”
Thiên Đạo đáp: “Ta cũng đâu có bảo vật đó!”
Diệp Huyên nói: “Ta có bảo vật thì sao? Ta có bảo vật thì phải đi chịu chết à! Ngươi nói ta liên lụy đến cả vũ trụ hỗn độn, được…”
Nói xong, hắn bấm tay, tháp Giới Ngục xuất hiện trước mặt Thiên Đạo.
Diệp Huyên lại nói: “Ta đưa nó cho ngươi, ngươi đi thu hút hỏa lực giúp ta!”
Danh Sách Chương: