“Diệp Huyên!”
A Chân nhíu mày: “Chính là Diệp Huyên kia của vũ trụ hỗn độn?”
Bắc Cảnh Vương gật đầu: “Một kẻ có thiên phú không hề tệ, không đúng, thiên phú của hắn chỉ là thứ yếu! Tâm tính của hắn mới là thứ mà phụ thân coi trọng nhất. Người này từ thế giới nhỏ đi một đường cho đến bây giờ, không hề đơn giản”.
VietWriter.vn
A Chân trầm giọng: “Nhưng hắn lại không biết điều! Phụ thân muốn nhận hắn làm nghĩa tử mà hắn lại dám từ chối!”
Bắc Cảnh Vương cười nói: “Cũng chính vì như vậy, vi phụ mới càng thêm tán thưởng hắn!”
A Chân nhìn Bắc Cảnh Vương, không hiểu: “Tại sao?”
Bắc Cảnh Vương nhẹ giọng nói: “Cứng cỏi! Thứ này… bây giờ càng lúc càng nhiều người không coi trọng nữa rồi!”
A Chân do dự chốc lát, sau lại nói: “Mặc dù phụ thân tán thưởng hắn nhưng vẫn sẽ giết hắn, có đúng không?”
Bắc Cảnh Vương gật đầu: “Đúng vậy!”
A Chân lại hỏi: “Tại sao?”
Bắc Cảnh Vương cười nói: “Chúng ta là kẻ thù bởi vì có lập trường không giống nhau, hắn muốn bảo vệ vũ trụ hỗn độn, mà ta muốn Bắc Cảnh càng ngày càng tốt… Ta không sai, hắn cũng không sai, con hiểu không?”
A Chân lắc đầu: “Không hiểu lắm!”
Bắc Cảnh Vương cười nói: “Vậy con cứ nhớ một điều, hắn là kẻ thù của chúng ta là được”.
Danh Sách Chương: