Lão Trương nghe được câu nói ấy của Ly Qua thì càng phấn khích!
Có thể được Qua điện hạ khen ngợi thì đúng là thành công của đời người!
Hội trưởng lão kia, ông ta vào chắc rồi!
Ai cũng không thể ngăn cản được!
Bên cạnh, Diệp Huyên nhìn trưởng lão đang hết sức phấn khích kia mà hơi xấu hổ!
Lần đầu tiên hắn cảm thấy mình có hơi quá đáng!
Ly Qua cười rồi nhìn về phía Diệp Huyên: "Xin chào, Diệp công tử!"
Diệp Huyên cũng cười chào hỏi: "Xin chào Qua điện hạ!"
Ly Qua chớp mắt hỏi: "Không mời ta ngồi một chút hả?"
Diệp Huyên vươn tay làm một hành động mời: "Mời ngồi!"
Hai người ngồi đối diện nhau.
Lão Trương kính cẩn đứng bên cạnh.
Ly Qua liếc Diệp Huyên một lượt, cười nói: "Quả nhiên không tầm thường!"
Diệp Huyên cười: "Qua điện hạ cũng không tầm thường. Đương nhiên, quan trọng nhất là ta không ngờ Qua điện hạ lại xinh đẹp như vậy, bất ngờ thật đó!"
Lão Trương bên cạnh nghe vậy lập tức cảm thấy có mùi!
Vị Diệp công tử này chưa từng gặp Qua điện hạ ư?
Ly Qua cười nói: "Diệp công tử giỏi ăn nói ghê!"
Diệp Huyên nghiêm túc nói: "Qua điện hạ, chuyện đi đến nước này, ta cũng không có gì để nói! Đương nhiên, ta là đuối lý nên Qua điện hạ có thể đưa ra yêu cầu!"
Ly Qua nhìn Diệp Huyên cười hỏi: "Yêu cầu gì cũng được hả?"
Diệp Huyên mỉm cười đáp: "Cô có thể nói trước thử xem!"
Còn có đồng ý hay không lại là chuyện khác.
Ly Qua cười không nói!
Lúc này, lão Trương bên cạnh lại toát mồ hôi lạnh, nhìn Qua điện hạ rồi chậm rãi quỳ xuống, run rẩy nói: "Qua điện hạ, ta..."
Giờ phút này, ông ta muốn khóc!
Mẹ nó!
Bị lừa rồi!
Diệp công tử không phải là người mà!
Hết hy vọng vào hội trưởng lão rồi...
Ly Qua cười rồi nói: "Mấy năm gần đây, ta cũng không phát hiện lão Trương lại là một anh tài, là ta mắt vụng!"
Lão Trương vội vàng quỳ rạp xuống đất: "Qua điện hạ, ta... ta..."
Ông ta không biết giải thích thế nào!
Ly Qua cười bảo: "Đứng lên đi!"
Lão Trương không dám đứng lên!