Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên cười khẽ, không đáp lời. Hắn đột nhiên biến mất, phía xa, con ngươi của Tông Thủ chợt co lại, ông ta chắp hai tay, một khắc sau, một lá chắn lớn màu vàng đột nhiên bay ra từ giữa chân mày của ông ta, lá chắn rung động dữ dội, tia sáng vàng bao quanh.  

Mà lúc này, kiếm của Diệp Huyên cũng đã đến.  

Ầm!  

Kiếm quang bùng nổ, kim quang cũng lập tức tán loạn, một khắc sau, kiếm Thanh Huyên đâm thẳng lên trên lá chắn.  

Oanh!  

Lá chắn màu vàng rung động dữ dội, sau đó, nó lập tức nứt ra, thấy cảnh này, con ngươi của Tông Thủ lập tức nhỏ lại như mũi kim, lúc này, toàn bộ lá chắn ầm ầm vỡ tan.  

Ầm!  

Dưới ánh nhìn của vô số cường giả, Tông Thủ lùi lại hơn mười nghìn trượng, vừa mới dừng lại, hai tay ông ta lập tức nổ tung, biến thành hư vô, cùng lúc đó, một thanh kiếm lại chém đến trước mặt ông ta.  

Thấy kiếm chém đến, Tông Thủ hoảng hốt, lúc này ông ta đã không còn sức ngăn cản chiêu kiếm này nữa rồi.  

Vào thời khắc mấu chốt đó, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Tông Thủ, trong mắt lão ta có sát khí loé lên, lão ta đánh một quyền về phía trước, quyền ấn lao đi.  

Ầm!  

Quyền ấn thì khiến kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên phải dừng lại, nhưng một khắc sau, quyền ấn lập tức vỡ tan, kiếm Thanh Huyên lao nhanh, chém thẳng về phía ông lão.  

Nhìn thấy cảnh này, ông lão cũng thầm thấy hoảng hốt, rốt cuộc đây là thanh kiếm gì? Vì sao lại vô địch như thế?  

Diệp Huyên ở phía xa đang định ra tay một lần nữa thì ông lão chợt cất lời: “Đợi đã!”  

Nhưng Diệp Huyên hoàn toàn không dừng lại, tiếp tục chém tới một kiếm.  

Oanh!  

Ông lão bị chém lui mười nghìn trượng!  

Diệp Huyên còn muốn ra tay, ông lão đột nhiên nói: “Các hạ, Tông tộc ta có quen biết với Dương tộc!”  

Dương tộc!  

Nghe vậy, Diệp Huyên cau mày, hắn nhìn về phía ông lão: “Ông biết Dương tộc à?”  

Nghe vậy, ông lão thầm thấy yên tâm, lão ta nhìn Diệp Huyên: “Đúng thế, Tông tộc ta và Dương tộc quen biết mấy đời rồi!”   

Quen biết mấy đời!  

Trong mắt Diệp Huyên lộ vẻ nghi ngờ.  

Rõ ràng đây là chuyện không thể nào.  

Nếu những người này có quen biết với Dương tộc thì không có lý do gì không nhận ra huyết mạch Phong Ma của hắn cả!  

Diệp Huyên lắc đầu: “Dù ông có biết Dương tộc hay không, hôm nay ta vẫn sẽ tiêu diệt Tông tộc của ông!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK