Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có điều cao thủ tầm cỡ lão Quân thì vẫn có sức uy hiếp rất lớn với hắn.  

Hành giả luân hồi.  

Diệp Huyên im lặng suy nghĩ.  

Lúc này, Đạo Lăng bỗng nói: “Tiếp đến có dự tính gì?”  

Diệp Huyên nhìn Đạo Lăng: “Các huynh thì sao?”  

Đạo Lăng im lặng một lúc rồi nói: “Bọn ta muốn đi xông pha”.  

Xông pha!  

Sau khi ra ngoài, họ phát hiện vũ trụ thật sự rất lớn, còn bọn họ thì lại rất bé nhỏ, nếu cứ tự bó hẹp mình, không ra ngoài xem thử thì e rằng thành tựu của họ sẽ chỉ dừng lại ở Tuế Nguyệt Tiên thôi.  

Mà mục tiêu của bọn họ thì không chỉ có Tuế Nguyệt Tiên.  

Diệp Huyên nhìn sang Thích Thiên và Quân Tà đang bước qua, hai người họ cũng khẽ gật đầu.  

Rõ ràng mọi người đều muốn ra ngoài xông pha.  

Diệp Huyên bỗng nói: “Mọi người có hiểu gì về Tiên Lăng, người có khí vận Đại Đạo không?”  

Quân Tà ở bên cạnh hạ giọng nói: “Ta biết chút ít”.  

Mọi người nhìn sang Quân Tà, Quân Tà hạ giọng nói: “Người kia tên Tiên Phong, là thiên tài yêu nghiệt nhất trong lịch sử của Tiên Lăng, cảnh giới hiện tại của y chắc là Tuế Nguyệt Tiên. Trước đây, lúc xảy ra đại chiến, mấy cao thủ siêu cấp của Tiên Lăng đã bảo vệ cho y rời khỏi”.  

Hắn ta nói đến đây thì dừng lại một lúc rồi nói tiếp: “Chắc y sẽ đến tìm chúng ta”.  

Đạo Lăng mỉm cười, nói: “Vậy thì đợi y đến thôi”.  

Thích Thiên bỗng nói: “Bây giờ chúng ta còn phải đối mặt với một vấn đề, đó là Thiên Khí…”  

Thiên Khí.  

Mấy người họ cùng nhìn về Thiên Khí, thái độ của người đàn ông trung niên trước đó khiến bọn họ biết được Thiên Yêu tộc gì đó rất thù ghét Thiên Khí.  

Diệp Huyên đi đến trước mặt Thiên Khí, nhìn Thiên Khí rồi nói: “Huynh có muốn quay về gia tộc của mình không?”  

Thiên Khí im lặng.  

Diệp Huyên mỉm cười: “Nếu muốn quay về thì bọn ta có thể về cùng huynh”.  

Thiên Khí im lặng một lúc lâu rồi nói: “Cha bảo ta về”.  

Diệp Huyên hỏi: “Ông ấy có nói huynh phải về làm gì không?”  

Thiên Khí lắc đầu: “Bảo ta trở nên thật giỏi, thật giỏi rồi hẵng quay về”.  

Mấy người Diệp Huyên nghe vậy thì nhìn vào mắt nhau.  

Rõ ràng năm xưa Thiên Khí không phải rời khỏi Thiên Yêu tộc một cách bình thường, e rằng còn có ân oán bên trong.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK