Lão Cổ nhìn A Mục: “Sao vậy?”
A Mục thấp giọng nói: “Có hai tình huống, tình huống thứ nhất, ban đầu bọn họ bị tông chủ Kiếm Tông làm họ bị thương nặng, nguyên khí tổn thương, không có năng lực xuất hiện, còn có một tình huống là bọn họ nghỉ ngơi lấy lại sức, không ngừng phát triển…”
Nghe đến đây, sắc mặt lão Cổ cũng chùng xuống.
A Mục nhẹ giọng nói: “Thực lực Kiếm Tông rất mạnh, nhưng Kiếm Tông lại ít người”.
Nói đến đây, nàng ta nhìn sang Diệp Huyên: “Tình hình không quá tốt, nhất là hiện tại, thượng giới rất có khả năng liên thủ với tộc Âm Linh”.
Ngay lúc này, trước mặt lão Cổ đột nhiên xuất hiện kiếm quang, kiếm quang vừa biến mất thì một âm thanh biến mất giữa hàng mày lão.
Một lúc sau, sắc mặt lão Cỗ chợt u ám.
Diệp Huyên hỏi: “Thế nào?”
Lão Cổ nhìn Diệp Huyên: “Thiếu tông chủ, ta phải quay về Kiếm Tông!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Kiếm Tông xảy ra chuyện sao?”
Lão Cổ gật đầu, sắc mặt có phần khó coi: “Kiếm Trận mà Kiếm Tông chúng ta bày bố ở trước Âm Linh Giới bị người ta phá rồi! Thiếu tông chủ có thể không biết, trận này chính là do Lục sư tỷ năm đó tự tay bày bố, mục đích chính là phong ấn Âm Linh Giới, nếu không âm linh của Âm Linh Giới sẽ chạy ra, bây giờ kiếm trận bị phá, tức là có khả năng âm linh của tộc Âm Linh sẽ chạy ra, hiện tại Kiếm Tông ít nhân thủ, ta nhất định phải quay về!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Kiếm trận đó bị phá thế nào?”
Lão Cổ lắc đầu: “Không biết! Bên tộc Âm Linh có khả năng xuất hiện cao nhân rồi!”
Diệp Huyên chợt nói: “Ta cùng ngươi đến Kiếm Giới!”
Lão Cổ do dự một lát, sau đó nói: “Thiếu tông chủ, vậy ở đây?”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ở đây có A La với cả Tiểu Đạo, tạm thời sẽ không có vấn đề gì lớn!”
Lão Cổ gật đầu: “Được! Vậy bây giờ chúng ta đi thôi!”
Diệp Huyên nhìn A Mục: “Ở đây giao cho cô! Nếu có chuyện gì lập tức liên lạc với ta!”
A Mục gật đầu: “Cẩn thận!”
Diệp Huyên gật đầu: “Bảo trọng!”
Nói xong, hắn và lão Cổ lập tức hoá thành kiếm quang biến mất nơi chân trời.
Diệp Huyên không lập tức rời đi, mà là đến chỗ phần mộ kia.
Trước phần mộ đó, Diệp Liên vẫn chưa đi ra!
Diệp Huyên nhìn phần mộ đó một lúc lâu, rồi quay người rời đi.
Sau khi Diệp Huyên rời đi không lâu, phần mộ đó đột nhiên rung chuyển
…
Một nơi xa thẳm trong tinh không, đột nhiên Thiên Đạo dừng lại, nàng ta quay người, trước mặt nàng ta hơn mười trượng có một người đứng đó.
Thiên Đạo cười nói: “Nhanh như vậy đã đến rồi sao!”
Danh Sách Chương: