Thực lực của mấy người nhóm Cổ Nghĩa lại vừa khéo!
Đối tượng rèn luyện hoàn mỹ!
Phía xa, Diệp Huyên càng đánh càng hăng, còn mấy người Cổ Nghĩa thì đã hoàn toàn bị Diệp Huyên áp đảo!
Kiếm của Diệp Huyên quá mạnh, sáu người đều không dám đỡ!
Lúc này, Diệp Huyên phía xa đột nhiên dừng lại, hắn vừa mới dừng lại, sắc mặt Cổ Nghĩa thoáng chốc thay đổi, lão ta nâng tay phải giữ lấy cổ họng mình!
Phụt!
Cổ họng lão ta rách ra, máu tươi bắn tung toé!
Nhất Kiếm Chém Đầu!
Cổ Nghĩa điên cuồng hét to: “Ra tay!”
Lão ta vừa dứt lời, năm người sau lưng đồng thời biến mất!
Mà Diệp Huyên lại chém thêm một phát nữa.
Ầm!
Một vùng tinh không lập tức sụp đổ, năm người kia bị chém lui.
Khi bọn họ dừng lại, đầu Cổ Nghĩa đã rơi xuống!
Cuối cùng lão ta vẫn không thể ngăn lại chiêu kiếm kia của Diệp Huyên!
Chẳng những bay đầu mà cả linh hồn cũng bị kiếm của Diệp Huyên hút mất!
Thấy cảnh này, sắc mặt năm người còn lại lập tức thay đổi, một ma nhân trong đó lên tiếng: “Rút lui!”
Sau đó, gã và bốn người bên cạnh lập tức bỏ chạy!
Tốc độ rất nhanh, chẳng mấy chốc đã biến mất ở cuối chân trời!
Diệp Huyên khẽ nhíu mày, mới thế đã bỏ chạy rồi sao?
Không đánh nhau nữa à?
Lúc này, Tĩnh Tri bước ra: “Diệp công tử, ngươi thật sự khiến người khác bất ngờ đấy!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Tĩnh Tri, cười nói: “Tĩnh Tri cô nương, cô có chuyện gì sao? Nếu có thì xin nói thẳng, nếu không thì ta đi đây! Cô biết đấy, ta rất bận rộn!”
Tĩnh Tri nhìn Diệp Huyên: “Ngươi thật sự có thể khiến cô gái váy trắng nói ra cách thoát khỏi vũ trụ này sao?”
Diệp Huyên xoay người rời đi.