Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói đến đây, ông ta chợt trợn mắt, không ngừng lùi về phía xa tận mấy trăm nghìn trượng, khi ông ta dừng lại, một thanh kiếm đã xuyên thủng giữa chân mày của ông ta!  

Không phải kiếm Thanh Huyên mà chỉ là một thanh kiếm bình thường!  

Biến cố đột ngột xuất hiện khiến mấy cường giả Mệnh Huyền Cảnh trong bóng tối đều thay đổi sắc mặt!  

Không chỉ những người đó, mà ngay cả Chu Tân ở bên cạnh Diệp Huyên cũng tỏ vẻ khiếp sợ!  

Trảm Tương Lai!  

Diệp Huyên từng sử dụng chiêu kiếm này với nàng, nhưng lúc đó uy lực của nó không đáng sợ như khi nãy, chẳng những thế, lúc đó Diệp Huyên còn sử dụng thần kiếm, mà bây giờ, hắn chỉ sử dụng một thanh kiếm bình thường!  

Sao Diệp Huyên có thể làm được vậy?  

Chu Tân vô cùng nghi ngờ.  

Diệp Huyên nhìn ông lão đang tỏ vẻ khiếp sợ ở phía xa, khẽ mỉm cười: “Ông lão, lần sau nói chuyện với ta nên khách sáo một chút!”  

Trong lúc nói chuyện, thanh kiếm ở giữa chân mày của ông lão đã bay về tay Diệp Huyên.  

Lúc này, Đế Minh xuất hiện ở đối diện hai người.  

Đế Minh nhìn Diệp Huyên: “Sao ngươi có thể làm được!”  

Không thể không nói, lúc này ông ta khá ngạc nhiên, chiêu kiếm của Diệp Huyên khi nãy đã nghịch thời gian, nhưng hoàn toàn khác với cách nghịch thời gian của bọn họ.  

Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Đế Minh, mục tiêu của các người là ta, cần gì phải gây chuyện với Chu tộc chứ? Chu Tân cô nương là bạn ta, có thể nể mặt ta, đừng gây chuyện với Chu tộc của bọn họ nữa không?”  

Đế Minh nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Nếu ta nói không được thì sao?”  

Diệp Huyên chỉ tay, thanh kiếm trong tay chợt biến mất.  

Đế Minh híp mắt lại, nhưng ông ta không cảm nhận được kiếm của Diệp Huyên.  

Tất cả mọi người đều không cảm nhận được!  

Diệp Huyên nhìn Đế Minh, cười nói: “Đừng nôn nóng, để kiếm bay thêm lát nữa đi! Đương nhiên nếu ông chịu gật đầu, ta có thể khiến nó dừng lại!”  

Đế Minh nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi muốn làm gì…”  

Xoẹt!  

Lúc này, đầu của một cường giả Mệnh Huyền Cảnh ở cách mấy trăm trượng sau lưng Đế Minh lặng lẽ rơi xuống.  

Máu tươi bắn tung toé!  

Tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, vội vàng lùi lại.  

Đế Minh cũng híp mắt, trong lòng chấn động không thôi.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK