Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh Nhi nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cười hỏi: “Việc gì?”

Triệu Huyền Huyền xoè tay, một luồng khí đen bay ra từ cơ thể nàng ta, luồng khí đen này giống như sương mù bao phủ lấy người nàng ta.

Nhìn thấy luồng khí đen này, vẻ mặt Diệp Huyên lập tức trở nên nặng nề.

Hắn cảm nhận được sự nguy hiểm từ luồng khí này.

Triệu Huyền Huyền nhìn Hung Nghê: “Đây là lời nguyền của Thượng Cổ Thần, ở trong cơ thể ta ăn mòn sinh khí và tu vi của ta, cô có thể giải trừ cho ta được không?”

Thanh Nhi nhìn luồng khí đó rồi bảo: “Ta từng thấy thứ này, năm xưa khi các cô giao chiến với kẻ thù của các cô, kẻ thù của các cô đã dùng bí thuật thần bí này”.

Triệu Huyền Huyền gật đầu: “Đúng thế”.

Thanh Nhi nhìn Diệp Huyên: “Có giúp không?”

Diệp Huyên nhìn Triệu Huyền Huyền, nàng ta hơi cúi đầu: “Làm ơn”.

Diệp Huyên quay đầu nhìn Thanh Nhi: “Có dễ không?”

Thanh Nhi gật đầu.

Diệp Huyên cười nói: “Vậy chúng ta giúp một tay đi”.

Dẫu sao cũng lấy đồ của người ta.

Thanh Nhi gật đầu, nhìn Triệu Huyền Huyền, lúc này luồng khí đen ở nơi xa chợt hoá thành một khuôn mặt người rồi trừng mắt với Thanh Nhi: “To gan!”

“Hửm?”

Thanh Nhi nhướng mày: “To gan?”

Luồng khí đen phẫn nộ lườm Thanh Nhi: “Ta được hoá thành từ lời nguyền của Thượng Cổ Thần mà ngươi cũng dám động đến ta?”

Thanh Nhi nghiêm túc nói: “Ta dám!”

Nói xong nàng phất tay chém kiếm Vãng Sinh ra, luồng khí đen còn chưa phản ứng lại đã bị kiếm ghim tại chỗ.

“A!”

Luồng khí đen ngẩng đầu lên, phát ra tiếng gầm rú thê lương, sau đó chậm rãi biến mất.

Khí đen điên cuồng gào thét: “Ngươi dám đả thương ta!”

Thanh Nhi nghiêm túc nói: “Ta thật sự dám!”

Khí đen gầm lên giận dữ: “Sao ngươi dám?!”

Thanh Nhi bình tĩnh nói: “Ta dám đấy!”

Khí đen: “…”

Cứ như vậy, luồng khí đen dần dần biến mất.

Ngay khi nó sắp hoàn toàn biến mất thì lại đột nhiên rống to: “Ta nguyền rủa ngươi! Ta nguyền rủa ngươi! Ta lấy vận mệnh cả đời của mình để nguyền rủa ngươi!”

Bùm!

Đột nhiên mây đen kéo đến, sau đó vô số nhân quả vận mệnh màu đỏ máu xuất hiện trên bầu trời, tựa như một tấm lưới khổng lồ.

Nhìn thấy điều này, Diệp Huyên cau mày.

Mà lúc này, những nhân quả vận mệnh màu đỏ máu ấy lại ập xuống Thanh Nhi bên dưới.

Thanh Nhi vẫn bình tĩnh, không có hành động gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK