Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1503: Mười Hai Người Đồng Thời Rút Đao!


Ánh mắt Đại tiểu thư lạnh như băng, ả ta chắp ngón tay chỉ về phía trước, một tia hắc quang xuất hiện.

Ầm!

Theo một tiếng nổ vang, tia hắc quang kia lập tức nổ tung, Đại tiểu thư nhà họ Đường lập tức lùi xa nghìn trượng!

Lui thẳng ra ngoài Thần Võ Thành!

Mà lúc này, Việt Vô Trần lại giậm chân phải một cái: “Chém!”

Một thanh kiếm bay ra từ trên không trung núi Kiếm Tông, nhát kiếm này như muốn bổ đôi thiên địa vậy!

Lúc này, mười hai kỵ sĩ đột nhiên xuất hiện trước mặt Đại tiểu thư, mười hai người cùng cầm đao bằng hai tay bổ về phía trước một cái!

Một tia đao khí dài trăm trượng chém rách chân trời, nhằm vào thanh kiếm ở đối diện!

Ầm!

Chân trời không ngừng chấn động, không gian mấy nghìn trượng nứt ra.

Tia đao khí kia cũng gần như nổ tung trong nháy mắt!

Lúc này, kỵ sĩ dẫn đầu mười hai kỵ sĩ Đường tộc quát lên: “Chém tiếp!”

Mười hai người đột nhiên chồng lên nhau, đồng thời vung đao chém xuống!


Vụt!

Một tia đao khí sáng rực phá không lao tới!

Cùng lúc đó, mười hai người đồng thời biến mất, những tia đao khí như mưa rền gió dữ chém lên trên tia kiếm quang kia, lúc này tia kiếm quang bị ếp dừng lại, một giây sau, một thanh trường đao chém tới, tia kiếm quang kia lập tức vỡ nát!

Lúc này, một bóng người lóe lên!

Một bóng người, một tia kiếm quang!

Người này chính là Việt Vô Trần!

Mười hai kỵ sĩ Đường tộc trước mặt Việt Vô Trần đột nhiên giận dữ hét to: “Phá!”

Mười hai người đồng thời rút đao!

Vụt!

Một âm thanh chói tai xé rách không giang xung quanh!

Nhưng tia kiếm quang kia đã đến…

Ầm!

de-nhat-kiem-than-1503-0


1504: Bái Kiến Quân Thống!”


Mà tất cả mọi người của Kiếm Tông đều đang nhìn Việt Vô Trần!  

Phải nói là, tất cả mọi người trong Thần Võ Thành lúc này đều nhìn Việt Vô Trần!  

Kiếm Thánh Siêu Phàm!  

Việt Vô Trần không phải cao thủ Đạo Cảnh, cũng không phải Kiếm Thành, lão là Kiếm Thánh Siêu Phàm!  

Bên dưới, Mục Phong Trần nhìn Việt Vô Trần trên không trung, hơi mờ mịt: “Sư tôn năm đó không truyền vị trí cho sư đệ, là muốn đệ ấy chuyên tâm luyện kiếm sao?”  

Vô số đệ tử Kiếm Tông cũng đang nhìn Việt Vô Trần.  

Nhiệt huyết sôi trào!  

Kiếm Thánh Siêu Phàm!  

Sự xuất hiện của Việt Vô Trần thật sự để bọn nhìn thấy một tia sáng trong bóng tối!  

Võ Viện.  

Võ Vấn nhìn Việt Vô Trần trên không trung, vẻ mặt nặng nề: “Kiếm Thánh Siêu Phàm…”  

Nếu ngày đó Việt Vô Trần ra tay với Võ Viện, chắc chắn Võ Viện sẽ thiệt hại nặng nề! Thậm chí là thay đổi kết cục!  


Một Kiếm Thánh Siêu Phàm chính là cao thủ siêu cấp đứng đầu vũ trụ hỗn độn này rồi!  

Diệp Huyên trong bóng tối cũng hơi khiếp sợ, hắn không ngờ ông lão dạy dỗ mình lúc trước lại mạnh đến thế!  

Việt Vô Trần đứng trên không trung nhìn về phía Đại tiểu thư: “Kiếm Tông ta không muốn chiến, nhưng nếu bắt buộc phải chiến đấu, Kiếm Tông ta không sợ ai cả”.   

Đại tiểu thư nhìn thẳng vào Việt Vô Trần: “Một Kiếm Thánh Siêu Phàm cũng muốn ngăn cản bước chân của nhà họ Đường ta sao? Các hạ nghĩ nhiều rồi!”  

Dứt lời, ả ta mở lòng bàn tay ra, một tấm bùa truyền âm bay lên cao.  

Ầm!  

Không gian phía chân trời lập tức nứt ra một lỗ hổng lớn!  

Một khắc sau, một hơi thở mạnh mẽ truyền ra từ trong lỗ hổng, chẳng mấy chốc, một người đàn ông trung niên xuất hiện.  

Người đàn ông trung niên mặc trường bào bó sát người màu đen, sau lưng đeo một thanh đao.  

Khi người đàn ông trung niên này xuất hiện, mấy kỵ sĩ Đường tộc đồng loạt hành lễ: “Bái kiến Quân thống!”  

Người đàn ông gật đầu, sau đó nhìn Đại tiểu thư bên dưới, hơi hành lễ: “Thỉnh an Đại tiểu thư!”  

Đại tiểu thư gật đầu: “Làm phiền Tiêu quân thống rồi!” 


1505: Bây Giờ Hai Người Đang Cận Chiến!


Tiêu quân thống mỉm cười: “Đây là trách nhiệm của ta!”  

Nói xong, gã ta quay đầu nhìn Việt Vô Trần ở cách đó không xa, khẽ nói: “Kiếm Thánh Siêu Phàm, xin chỉ giáo!”  

Dứt lời, gã ta rút đao, đao quang xuất hiện, lúc này, không gian mấy vạn trượng ở chân trời đều bị đao quang bao phủ!  

Vào khoảnh khắc Tiêu quân thống xuất đao, Việt Vô Trần chắp ngón tay chỉ nhẹ, trong nháy mắt, một thanh kiếm mang theo kiếm quang phá không xông lên.  

Kiếm này vừa xuất hiện, đao quang trước mặt Việt Vô Trần đã bị chém vỡ.  

Kiếm bay thẳng về phía Tiêu quân thống ở xa xa!  

Lúc này, Tiêu quân thống tung người nhảy lên, một khắc sau, một thanh trường đao chém lên trên thanh trường kiếm kia.  

Ầm!  

Trường kiếm bay ngược ra, nhưng nó nhanh chóng bị một bàn tay đón lấy!  

Chính là Việt Vô Trần!  

Việt Vô Trần nhìn về phía Võ Viện: “Xem kỹ đây!”  

Dứt lời, lão giẫm nhẹ mũi chân, đột nhiên biến mất.  

Ngay sau đó, bầu trời cả Thần Võ Thành bị kiếm quang và đao quang bao phủ!  


Diệp Huyên đứng trong bóng tối nhìn chằm chằm trên không trung!  

Hắn biết, Việt Vô Trần là bảo hắn nhìn!  

Bây giờ hai người đang cận chiến!  

Tốc độ của bọn họ quá nhanh, nhanh đến mức vượt qua nhận thức của hắn bây giờ! Vì sau khi sử dụng Long Hồn, hắn mới có thể miễn cưỡng thấy rõ hai người.  

Hắn biết đây là một cơ hội của mình, một cơ hội để chạm tới tầng cao hơn của kiếm đạo!  

Không gian trên bầu trời của Thần Võ Thành bị hai người giao chiến làm vỡ nát.  

Tất cả mọi người đều đang nhìn bọn họ, thắng bại của bọn họ quyết định số mạng của Kiếm Tông!  

Sau khi không còn lá bài tẩy là linh hồn của tổ sư, một Kiếm Thánh Siêu Phàm có thể nói là hy vọng nhỏ nhoi còn lại của Kiếm Tông.  

Cứ thế kéo dài khoảng một khắc, hai người phía chân trời đột nhiên tách nhau ra, nhưng một khắc sau, chân trời lại bắt đầu xuất hiện đao quang kiếm ảnh.  

Trong Võ Viện, Diệp Huyên vẫn luôn nhìn chằm chằm lên chân trời đột nhiên nhắm mắt lại.  

Lúc này, Đại tiểu thư trên không trung đột nhiên ra lệnh: “Giết!”  

Dứt lời, mười hai người sau lưng ả ta lao xuống dưới.


1506: Đây Chính Là Kiếm Tông Trước Đây!


Bên dưới, vẻ mặt Mục Phong Trần trở nên dữ tợn: “Tất cả đệ tử Kiếm Tông nghe lệnh, chiến đấu đến cùng”.  

Nói đến đây, ông ta gần như gào thét: “Kiếm tông ta, vĩnh viễn không thỏa hiệp!”  

“Kiếm tông ta, vĩnh viễn không thỏa hiệp!”  

Giọng nói của vô số kiếm tu Kiếm Tông vang lên, vang tận mây xanh!

Vĩnh viễn không thỏa hiệp!  

Đây là tinh thần tín ngưỡng của Kiếm Tông!  

Kiếm tu là gì?  

Kiếm tu thà chết vinh còn hơn sống nhục!  

Dù kẻ thù có mạnh hơn nữa, thân là kiếm tu cũng phải có can đảm rút kiếm!  

Không đầu hàng, không cầu hòa, không thỏa hiệp!  

Một chữ: Liều!  . Đọc truyện hay, truy cập ngay # ТRUMtruyen . мE #

Đây chính là Kiếm Tông trước đây!  


Khi đó, Kiếm Tông không tranh đấu, không ra khỏi Thần Võ Thành, nhưng thiên hạ này có ai dám xem thường Kiếm Tông?  

Hôm nay dù Kiếm Tông rơi vào hoàn cảnh xấu, nhưng không một ai sợ hãi cả!  

Kiếm ý!  

Trong Kiếm Tông, vô số kiếm ý phóng lên cao, những kiếm ý này quẩn quanh mãi trong không trung không tan đi, hơn nữa còn ngày càng mạnh!  

Đại tiểu thư Đường tộc trên không trung nhìn xuống Kiếm Tông bên dưới, vẻ mặt không chút cảm xúc: “Vĩnh viễn không thỏa hiệp? Tôi cũng muốn xem xem Kiếm Tông các người cứng đầu bao nhiêu!”  

Dứt lời, ả ta ngẩng đầu nhìn Tiêu quân thống: “Không cần nương tay!”  

Trên không trung.  

Tiêu quân thống kia đột nhiên dừng lại, tay phải gã ta nắm chặt cán đao, sau một thoáng yên tĩnh, lão ta chợt rút đao ra liên tục chém về phía trước, chớp mắt một cái đã chém liên tục mười đao!  

Ầm!  

Sau mỗi một đao của Tiêu quân thống, Việt Vô Trần sẽ lùi về sau trăm trượng, khi Tiêu quân thống chém xuống mười đao, Việt Vô Trần đã lùi xa nghìn trượng!  

Không gian giữa hai người đã biến thành một màu đen kịt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK