Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy lời này của Tiểu Tháp khiến sắc mặt Diệp Huyên đen sì.  

Thật sự có khả năng này! Mẹ nó thật chứ!  

Nhưng bỗng nhiên lại có một giọng nói vang lên từ phía sau: “Diệp công tử!"  

Diệp Huyên quay đầu lại, nhìn thấy không gian cách đó mấy trăm trượng vỡ ra, để một người đàn ông trung niên xuất hiện.  

Chính là Diêu Quân của Thần Điện Thời Không.  

Diệp Huyên kinh ngạc, không khỏi ngẩn ra một thoáng: “Lão Quân”.  

Diêu Quân quan sát bốn phía rồi nói: “Diệp công tử, tất cả các cường giả của Thần Điện Thời Không đều đang đi tìm cậu, cậu nên rời đi nhanh lên!"  

Diệp Huyên bật cười: “Vì sao ông lại giúp ta?"  

Diêu Quân cười khổ: “Diệp công tử đừng hỏi nhiều. Tối đa nửa khắc đồng hồ nửa thôi, Thần Điện Thời Không sẽ phát hiện ra cậu, khi ấy bọn họ...”  

Bỗng dưng ông ta biến sắc: “Đến rồi! Họ đến rồi! Diệp công tử bảo trọng!"  

Sau đó xoay người biến mất.  

Diêu Quân vừa đi, không gian cách Diệp Huyên mấy trăm trượng về bên phải vỡ ra, để một người đàn ông trung niên xuất hiện.  

Chính là Điện chủ của Thần Điện Thời Không - Tư Thiên.  

Sát ý lóe lên trong mắt y khi nhìn thấy hắn: “Diệp Huyên! Ta tìm ngươi cực khổ lắm!"  

Diệp Huyên cười: “Tư Thiên điện chủ thấy kiếm của ta dễ dùng không?  

Sắc mặt y vặn lại đầy dữ tợn: “Lại dám lừa ta! Chết đi cho lão phu!"  

Y vừa chớm ra tay thì Diệp Huyên đã vung tháp đập tới.  

Tiên hạ thủ vi cường!  

Tư Thiên thấy vậy thì biến sắc, không vào thế thủ mà bước tới đấm ra.  

Y dồn hết toàn lực vào một quyền này, bởi y không dám xem thường đối phương, cũng cảm nhận được nguy hiểm.  

Cú đấm khiến tinh không sục sôi rồi bị chôn vùi.  

Khi tòa tháp của Diệp Huyên vung tới...  

Ầm!  

Vùng thời không nơi Tư Thiên đang đứng bị đập vỡ tan tành, khiến y thối lui hơn mấy vạn trượng trong nháy mắt. Khi vừa dừng lại, y chỉ còn mỗi linh hồn, đã vậy còn đang biến mất với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.  

Tư Thiên hóa đá.  

Sắc mặt Diệp Huyên ở đằng xa cũng trắng bệch như vôi bởi tiêu hao quá lớn sau khi sử dụng Tiểu Tháp.  

Trong một khoảng thời gian ngắn, hắn chỉ có thể dùng nó một lần mà thôi.  

Tư Thiên run rẩy cất tiếng: “Vì sao?"  

Diệp Huyên: “Vì sao cái gì?"  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK