Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Điều ả ta hối hận là ả ta không nên là người đầu tiên nhằm vào em gái Diệp Liên của Diệp Huyên!



Hành động lần này của ả ta đã mang đến cho nhà họ Hiên Viên tổn thất quá lớn!



Hơn nữa, tổn thất này có thể sẽ tiếp tục mở rộng!



Qua hồi lâu, Hiên Viên Kỳ xoay người rời đi.



Bây giờ, ả ta và nhà họ Hiên Viên cần phải làm là tra ra Diệp Liên rốt cuộc ở đâu.




Bằng không, nhà họ Hiên Viên vĩnh viễn không được yên bình!



Hiện tại, ả ta chỉ mong Diệp Liên còn sống.



Nếu không, bất kể Diệp Liên chết trong tay ai, Diệp Huyên chắc chắn sẽ điên cuồng trả thù nhà họ Hiên Viên.



...



Kiếm Võ Môn.



Ngày hôm nay, một người áo đen đột nhiên xuất hiện dưới cửa núi Kiếm Võ Môn, người áo đen gạt tay phải ra, một cô bé rơi xuống trước cửa núi Kiếm Võ Môn.



Sau khi bỏ cô bé xuống, người áo đen xoay người biến mất.



Người áo đen vừa mới đi mất, một người đàn ông trung niên và ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt cô bé.



Hai người nhìn nhau một cái, sau cùng người đàn ông trung niên trầm giọng nói: “Đây là Diệp Liên em gái của Diệp Huyên!”



Diệp Liên!



Đồng tử ông lão hơi co lại: “Có người muốn hãm hại Kiếm Võ Môn ta!”



Người đàn ông trung niên không nói gì.



Ông lão nhìn sang người đàn ông trung niên: “Thông báo cho Diệp Huyên?”


Người đàn ông trung niên hơi nhếch khoé miệng: “Thông báo cho Diệp Huyên, nói em gái hắn đang ở trong tay Kiếm Võ Môn ta, bảo hắn dùng chí bảo kia và kiếm thánh của Kiếm Võ Môn ta trao đổi”. Nghe thấy lời của người đàn ông trung niên, ông lão trầm giọng nói: “Chuyện này không thoả đáng!”



Người đàn ông trung niên nhìn ông lão: “Trưởng lão Cổ Kính, chuyện này sao lại không thoả đáng?”



Ông lão tên Cổ Kính này lắc đầu: “Diệp Liên này xuất hiện ở đây, rõ ràng là có người muốn hại Kiếm Võ Môn ta. Diệp Huyên đó ỷ vào thực lực bản thân mà náo loạn Hiên Viên Tộc, không chỉ vậy, Hiên Viên Tộc còn bị tổn thất hơn hai mươi Chí Cảnh đỉnh cao cùng với ba vị bán bộ Đăng Phong Cảnh. Nếu chúng ta lấy Diệp Liên để uy hiếp Diệp Huyên thì mục tiêu tiếp theo của Diệp Huyên chính là Kiếm Võ Môn ta. Hiên Viên Tộc không làm được gì kẻ này, cho dù Kiếm Võ Môn ta có hạ được kẻ này thì nhất định cũng bị tổn thất nghiêm trọng!”



Nói đến đây, ông ta nhìn người đàn ông trung niên: “Nói nữa, cho dù Kiếm Võ Môn ta có đoạt được chí bảo kia thì chúng ta có thể bảo vệ nó được sao?”



Người đàn ông trung niên trầm mặc.




Cổ Kính lại nói: “Hiện giờ thế lực trong đại thế giới Huyền Hoàng ngấp nghé chí bảo của Diệp Huyên cũng không phải ít, một khi Kiếm Võ Môn ta đoạt được bảo vật đó, chắc chắn chúng ta sẽ trở thành đối tượng của mọi thế lực”.



Nói đến đây, ông ta nhìn đến Diệp Liên cách đó không xa, nhẹ giọng nói: “Người đưa nàng ta đến nơi này, tâm tư đúng là độc địa!”



Đột nhiên người đàn ông trung niên nói: “Tất thảy những gì trưởng lão Cổ Kính nói ta đều hiểu. Chỉ là, Diệp Liên này cũng là một cơ hội của Kiếm Võ Môn ta, không phải sao?”



Cổ Kính im lặng.



Người đàn ông trung niên nói: “Diệp Huyên quá để tâm đến muội muội hắn, nếu chúng ta lấy muội muội hắn để uy hiếp, nhất định hắn sẽ giao chí bảo kia ra”.



Cổ Kính nhìn người đàn ông trung niên: “Thương Kỳ, vậy ngươi có từng nghĩ đến chuyện tiếp theo chưa?”



Người đàn ông tên Thương Kỳ cười nói: “Tiếp theo chính là đối mặt với sự trả thù của Diệp Huyên, với rất nhiều thế lực của đại thế giới Huyền Hoàng”.



Nói đến đây, gã ta lại hỏi ngược: “Chẳng lẽ trưởng lão Cổ Kính lại muốn đoạt được chí bảo mà không phải trả bất cứ giá gì sao?”



Cổ Kính trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Thực ra, Kiếm Võ Môn ta không nên muốn vật này!”



Thương Kỳ lại nói: “Vậy Thánh Kiếm của Kiếm Võ Môn ta thì sao?”



Thánh Kiếm!



Nghe vậy, sắc mặt Cổ Kính chợt thay đổi.



Thanh kiếm Thiên Tru trong tay Diệp Huyên chính là bội kiếm của tổ sư Kiếm Võ Môn, nói đơn giản thì đó chính là của Kiếm Võ Môn!



Thương Kỳ khẽ nói: “Sức chiến đấu của Diệp Huyên sao lại mạnh như vậy? Bởi vì hắn có Thánh Kiếm của Kiếm Võ Môn ta! Có được Thánh Kiếm đó thì người bình thường căn bản không phải đối thủ của hắn! Mà Diệp Huyên này sẽ trả lại kiếm cho Kiếm Võ Môn ta sao? Căn bản là không có khả năng! Hơn nữa, trước đó hắn đã giết biết bao nhiêu người của Kiếm Võ Môn ta, còn tiêu diệt cả thế lực Liêu Nguyên Tông của Kiếm Võ Tông ta, chúng ta và hắn đã là kẻ thù sinh tử của nhau rồi. Bây giờ, có người muốn lợi dụng muội muội hắn để hãm hại Kiếm Võ Môn ta, vậy tại sao chúng ta không tương kế tựu kế, lợi dụng muội muội hắn đòi lại Thánh Kiếm và chí bảo kia?”



Cổ Kính trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Để Môn chủ quyết định đi!”



Vừa dứt lời, hai người đồng thời quay người, ở trước mặt hai người không xa là một người đàn ông trung niên đang đứng.


Người đàn ông trung niên chắp hai tay sau lưng, bên hông có mang một thanh kiếm, hắn ta đang nhìn Diệp Liên. Người này chính là Môn chủ của Kiếm Võ Môn - Lý Tinh Hà.



Qua một lúc lâu, Lý Tinh Hà chợt nói: “Truyền lệnh xuống dưới, bảo Diệp Huyên mang Thánh Kiếm và chí bảo kia đến Kiếm Võ Môn ta, ba ngày chưa đến thì để hắn đến nhặt thi thể muội muội hắn”.



Nói xong, hắn ta quay người biến mất.



Cùng biến mất theo còn có cả Diệp Liên.



Trong sân, Cổ Kính thấp giọng thở dài.



Thương Kỳ nhẹ giọng nói: “Đừng nghĩ nhiều nữa! Ngày đó phân thân của tổ sư đích thân đi tìm Diệp Huyên thì đã thể hiện thái độ rồi!”



Cổ Kính khẽ nhíu mày: “Tại sao tổ sư không giết hắn?”




Thương Kỳ cười nhẹ: “Ai biết được chứ?”



Cổ Kính lắc đầu: “Ta cảm thấy chuyện này có phần kỳ lạ! Diệp Huyên này tại sao lại động đến phân thân tổ sư chứ?”



Thương Kỳ nói: “Chớ có nghĩ nhiều nữa! Nhiệm vụ cấp bách hiện tại là nên đối phó với Diệp Huyên thế nào!”



Cổ Kính im lặng một lúc, sau đó gật đầu: “Đi thôi!”



Hai người rời đi.



Hiên Viên giới.



Bên trong Hiên Viên Giới lúc này, nhà họ Hiên Viên người chết không ngừng.



Người giết đương nhiên là Diệp Huyên!



Diệp Huyên đặc biệt chọn ra những cao thủ Thần Cảnh, mà cao thủ như vậy ở trước mặt hắn gần như không còn sức lực đánh trả!



Mỗi một khắc, nhà họ Hiên Viên đều có người chết!



Thế nhưng Diệp Huyên lại không hiện thân!



Trong một gian đại điện, một cô gái đột nhiên xông ra, cô gái này chính là Hiên Viên Kỳ.



Hiên Viên Kỳ nhìn xung quanh: “Diệp Huyên, có tung tích của muội muội ngươi rồi!”



Ả ta vừa nói xong, Diệp Huyên đã xuất hiện trước mặt ả ta.



Mà trong tay Diệp Huyên còn nắm đầu người nhuốm đầy máu tươi.



Hiên Viên Kỳ nhìn Diệp Huyên: “Muội muội ngươi đang ở trong tay Kiếm Võ Môn, bọn họ bảo ngươi đến Kiếm Võ Môn, dùng kiếm và chí bảo kia trong tay ngươi để đổi lại muội muội ngươi, nếu ba ngày chưa đến…”



Nói đến đây, âm thanh ả ta đột nhiên ngừng lại,



Bởi vì Diệp Huyên đã biến mất.



Trong sân, nhìn thấy Diệp Huyên biến mất, Hiên Viên Kỳ lập tức thở phào.



Cuối cùng tên sát tinh này cũng đi rồi!


Cũng không phải Diệp Huyên có thế lấy sức mạnh bản thân để chống lại cả nhà họ Hiên Viên, bởi vì thực lực hiện tại của Diệp Huyên còn không thể chống lại Đăng Phong Cảnh, không đúng, thật ra, đến bán bộ Đăng Phong Cảnh còn có năng lực giết chết Diệp Huyên! Nhưng vấn đề là trong tay Diệp Huyên có bảo vật Ngũ Duy kia!



Có bảo vật Ngũ Duy này thì ngay cả cao thủ Đăng Phong Cảnh cũng không dám dễ dàng ra tay với hắn!



Nhất là Diệp Huyên còn vô cùng am hiểu thuật ẩn nấp!



Thời khắc này, ả ta mới phát hiện, Diệp Huyên không hề dễ đổi phó như ả ta tưởng!







Hơn nữa, cô gái váy trắng kia vẫn chưa xuất hiện!




Nếu cô gái váy trắng kia xuất hiện, lại thêm Diệp Huyên này… Chỉ đối phó với cô gái váy trắng kia thôi e là phải nhà họ Hiên Viên cũng mất hết toàn bộ! Vả lại, cô gái váy trắng đó thấp nhất cũng là Đăng Phong Cảnh, hơn nữa còn có khả năng là bán bộ Vị Tri Cảnh!



Vô cùng khó đối phó!



Nhưng, nhà họ Hiên Viên sẽ từ bỏ sao?



Chí bảo đó lại có thể tiến vào Ngũ Duy!



Ngũ Duy!



Tộc trưởng sẽ không từ bỏ, mấy vị lão quái vật thật sự của Hiên Viên Tộc cũng sẽ không buông bỏ!



Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc!



Lúc này, Hiên Viên Vũ xuất hiện bên cạnh Hiên Viên kỳ, gã ta nhìn hướng Diệp Huyên rời đi phía xa: “Là Kiếm Võ Tông này cướp Diệp Liên sao?”



Hiên Viên Kỳ trầm giọng nói: “Không biết, nhưng cũng có khả năng là bọn họ!”



Hiên Viên Vũ khẽ nheo mắt: “Nhà họ Hiên Viên ta và bọn họ không thù không oán, tại sao bọn họ lại muốn hại chúng ta như vậy?”



Hiên Viên Kỳ nói: “Có thể là muốn lợi dụng chúng ta làm Diệp Huyên suy yếu, hoặc là nói để chúng ta ép Diệp Huyên dùng át chủ bài, sau đó bọn họ sẽ dễ đối phó”.



Nói đến đây, ả ta khẽ nheo mắt: “Xem như ta đã hiểu, tại sao sau khi Diệp Huyên đến Đại thế giới Huyền Hoàng mà bọn họ không có động tĩnh gì. Bọn họ đang đợi, đợi người khác ra tay trước, sau đó đợi người khác bức ép ra được át chủ bài của Diệp Huyên!”



Nói rồi ả ta cười tự giễu: “Ta vẫn luôn cho là bản thân mình thông minh vô song… Nực cười! Thật nực cười!”



Hiên Viên Vũ nhìn Hiên Viên Kỳ: “Thất bại một lần cũng không phải chuyện xấu!”



Hiên Viên kỳ gật đầu: “Đi thôi, đến Kiếm Võ Môn xem xem! Ngược lại ta muốn xem thử Kiếm Võ Môn muốn đối phó với Diệp Huyên thế nào! Cũng muốn nhìn xem, Diệp Huyên này có thật sự sẽ vì muội muội hắn mà giao hai chí bảo đó không!”



Nói xong, ả ta liền biến mất tại chỗ.



Hiên Viên Vũ cũng biến mất theo sau.



Ngoại trừ nhà họ Hiên Viên, rất nhiều cao thủ Đại thế giới Huyền Hoàng đã chạy đến Kiếm Võ Môn!


Huyền Hoàng giới, trong điện Huyền Hoàng. Huyền Hoàng chủ đứng ở cửa đại điện, bà ta khẽ nhếch môi: “Ngươi nói, hắn thật sự sẽ vì muội muội mà giao ra hai chí bảo kia sao?”



Bên cạnh Huyền Hoàng chủ, ông lão lắc đầu: “Sức chiến đấu của hắn sở dĩ mạnh như vậy, toàn bộ nguyên do là nhờ hai chí bảo kia, nếu giao hai chí bảo đó ra, đừng nói là Đăng Phong Cảnh, chỉ là bán bộ Đăng Phong Cảnh cũng đủ để giết chết hắn rồi!”



Nói đến đây, ông ta trầm giọng nói: “Giao hai bảo vật đó ra đồng nghĩa với việc tự tìm đường chết!”



Huyền Hoàng chủ cười nói: “Vậy để chúng ta trông ngóng xem sao!”



Ông lão nhìn Huyền Hoàng chủ: “Bệ hạ cảm thấy hắn sẽ giao ra?”



Huyền Hoàng chủ khẽ cười: “Cái này không quan trọng, quan trọng là tiếp theo đây sẽ xảy ra chuyện gì."




Nói rồi bà ta ngẩng đầu nhìn nơi chân trời, nhẹ giọng nói: “Càng lúc càng thúc vị rồi đây!”



Ông lão nhìn chân trời, ánh mắt có vài phần lo lắng.



Kiếm Võ Giới.



Kiếm Võ Môn có thể nói là một trong những thế lực lâu đời nhất của đại thế giới Huyền Hoàng, tương truyền năm đó tổ sư Kiếm Võ Môn kiếm võ song tuyệt, năm đó ở đại thế giới Huyền Hoàng là vô địch đánh khắp thiên hạ!



Thật sự là vô địch!



Thời kỳ đó chính là thời kỳ của Kiếm Võ Môn!



Thế nhưng, từ sau khi tổ sư Kiếm Võ Môn biến mất, thì sau này Kiếm Võ Môn cũng chưa từng xuất hiện nhân vật như thế nữa, nhưng Kiếm Võ Môn cũng xem như không chịu thua kém, từng xuất hiện hai vị cao thủ Vị Tri Cảnh!



Mặc dù bây giờ Kiếm Võ Môn không so được với thời kỳ đỉnh cao ban đầu, nhưng bây giờ cũng không ai dám xem thường bọn họ!



Dù sao chuyện bên trong vẫn còn đó!



Kiếm Võ Giới!



Ngày hôm nay, tiếng kiếm đột nhiên vang lên từ trên không trung Kiếm Võ Môn.



Ngay sau tiếng kiếm vang vọng đó, Diệp Huyên đã xuất hiện trên bầu trời Kiếm Võ Môn, mà khi hắn vừa xuất hiện thì Môn chủ Kiếm Võ Môn Lý Tinh Hà cũng xuất hiện trước mặt hắn.



Sau lưng Lý Tinh Hà là Thương Kỳ và Cổ Kính, ngoài hai người nay còn có mười cao thủ Kiếm Võ Môn!



Trong đó có ba người bán bộ Đăng Phong Cảnh, mà những người khác đều là cao thủ Chí Cảnh!



Có thể nói, đây đều là những cao thủ đỉnh cao nhất của Kiếm Võ Môn!


1638263647047.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK