Đế Khuyển nhíu mày, bởi vì ở chỗ bị chém vào có một vết kiếm khá nông!
Nhìn thấy như vậy, trong lòng Diệp Huyên vui mừng, bởi vì hắn làm được rồi!
Tiếp tục ngưng tụ!
Diệp Huyên lại ngưng tụ hết lần này đến lần khác, mỗi một lần kiếm khí được ngưng tụ lại cứng cáp hơn lần trước rất nhiều, mà cùng lúc đó, uy lực qua mỗi lần cũng càng lúc càng mạnh hơn.
Dọc đường đi, Đế Khuyển luôn đề phòng, bởi vì nó cảm nhận được xung quanh có một vài hơi thở không rõ ràng! Thế nhưng những hơi thở này vô cùng mờ nhạt, ngay cả nó cũng không nắm được vị trí chính xác của đối phương!
Diệp Huyên cũng biết, nhưng lúc này hắn không còn cách nào khác, không thể không nói, tình thế hiện tại của hắn vô cùng bị động!
Cứ như vậy, ba ngày sau, cuối cùng Diệp Huyên và Đế Khuyển cũng tiến vào Nam Vực.
Diệp Huyên nói: “Phía trước là Nam Thiên Thành, bên trong có Truyền Tống Trận có thể đi thẳng đến Táng Thiên trường thành, chúng ta đi vào trong thành thôi!”
Đế Khuyển thấp giọng nói: “Đúng vậy, phải mau chóng đến được Táng Thiên trường thành!”
Diệp Huyên trầm mặc trong chốc lát sau đó đưa Đế Khuyển đi đến một quán rượu, sau khi họ đi vào tửu lâu, một thanh niên vội ra nghênh đón, Diệp Huyên cười nói: “Muốn hỏi chút chuyện, còn đài truyền tống nào đi thẳng đến Táng Thiên trường thành không?”
Thanh niên nhìn Diệp Huyên có chút cảnh giác, lúc này Diệp Huyền gập ngón tay một chút, một chiếc nhẫn rơi xuống trước mặt thanh niên nọ, gã vừa nhìn thì sáng mắt ngay, sau đó vội nói: “Có, thông đến Táng Thiên trường thành ngoại trừ đài truyền tống, còn có nhà họ Hoàng Phủ, trong nhà bọn họ có đài truyền tống, không chỉ có thể đi đến Táng Thiên trường thành mà còn có thể đi Thiên Vực với cả Nam Vực”.
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Nhà họ Hoàng Phủ?”
Thanh niên nhìn Diệp Huyên: “Các hạ chắc không phải là người Nam Vực nhỉ?”.
Danh Sách Chương: