Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu tinh linh: “…”

Sau khi ba người đi vào cánh cổng sáng, một vùng sáng chợt lóe lên trước mắt, sau đó, ba người đã đến trước một vùng đất máu, bước chân vào vùng đất máu này, Diệp Huyên bỗng nhíu mày, nơi này không có sinh linh gì cả, mặt đất khô cằn, đỏ như máu, liếc mắt nhìn qua, rất ghê người.

Diệp Huyên nhíu mày: “Tiểu Tiểu, nơi này là?”

Tiểu tinh linh khẽ nói: “Nơi này là Táng Thổ!”

Diệp Huyên nhìn tiểu tinh linh: “Táng Thổ?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Nơi này, trước kia từng có cả chục tỷ sinh linh sụp đổ, chính là sau khi vũ trụ dựng lại, ngày đó, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất, không đúng, là máu tươi nhấn chìm cả mặt đất, cả chục tỷ năm nay, mặt đất vẫn còn màu đỏ máu không hề phai”.

Diệp Huyên thấp giọng nói: “Chục tỷ năm thì sẽ luân hồi một lần?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Đúng!”

Diệp Huyên lại nói: “Hiện tại đã đến lúc rồi! Đúng không?”

“Ừ!”

Tiểu tinh linh nói: “Vốn dĩ, linh vũ trụ muốn nhân lúc những thần linh kia thức tỉnh thì dựng lại vũ trụ, nhưng sau này bị cô gái váy trắng ngăn cản, sau đó, cũng không quan tâm chuyện gì nữa, mỗi ngày chỉ nằm ngủ thôi!”

Tần Quan bỗng nói: “Lười nhác!”

Tiểu tinh lin nhìn Tần Quan, Tần Quan cười nói: “Có nghĩa là vò đã mẻ lại còn sứt!”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Chính là ý này!”

Diệp Huyên hỏi: “Chẳng lẽ không thể cùng tồn tại sao?”

Tiểu tinh linh lắc đầu: “Căn bản không thể cùng tồn tại, không đúng, hoặc nên nói là, chỉ có thể cùng tồn tại trong một thời gian! Những sinh linh này tồn tại trên vũ trụ, nhất định phải không ngừng khai phá tài nguyên của vũ trụ, mà tài nguyên của vũ trụ không thể vô hạn, một thời gian lâu dài, căn nguyên của vũ trụ sẽ bị hao tổn! Vì vậy, để sinh tồn, cứ cách một thời gian nhất định vũ trụ sẽ dựng lại một lần, cứ như vậy, có thể giải quyết nguy cơ của bản thân nó, lại có thể cắn nuốt vạn vật sinh linh để tăng cường bản thân, đối với nó mà nói, cũng xem như một mũi tên hai mục đích!”

Diệp Huyên nhìn tiểu tinh linh: “Nếu nó dựng lại vũ trụ, thì thời không này của các ngươi cũng sẽ dựng lại đúng không?”

Tiểu tinh linh nói: “Bản thể của chúng ta thì không, nhưng, linh trí của chúng ta thì có, bởi vì không có linh trí, chúng ta sẽ không thể căn nuốt sinh linh của nó! Mà chúng ta cần khôi phục linh trí, cần rất rất nhiều thời gian!”

Nói đến đây, nàng ta bỗng nhếch miệng cười: “Hiện tại thì ta không sợ nó, hiện tại ta đã đi cùng tỷ tỷ váy trắng, cho dù nó có dựng lại vũ trụ, cũng không dám xóa linh trí ta, nhìn thấy ta, nó cũng phải nể mặt ta ba phần! Không chỉ vậy, hiện tại ở khắp vũ trụ này, ai dám không nể mặt Kính Tiểu Tiểu ta chứ? Ai dám?”

Diệp Huyên và Tần Quan im lặng.

Tiểu tinh linh nhìn Diệp Huyên và Tần Quan, chớp mắt: “Hiện tại có phải ta hơi ngông quá rồi không?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Không có! Ta cảm thấy là ngươi rất khiêm tốn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK