Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía xa, Phàm Thiên cầm trường thương giơ ngang lên trước mặt!  

Đùng!  

Trường thương rung lên kịch liệt, Phàm Thiên lập tức lùi lại mấy trăm trượng. Nhưng ngay sau đó, trường thương trong tay ông ta lại đâm mạnh về phía trước, thương nhanh như chớp, thoáng chốc đã đâm tới trước mặt Diệp Huyên!  

Đằng trước Diệp Huyên lại xuất hiện một tấm chắn bằng kiếm.  

Ầm!  

Tấm chắn bị trường thương đâm trúng rung lên kịch liệt, một sức mạnh khủ ng bố giống như thủy triều khuếch tán ra xung quanh!  

Lúc này, tay phải của Phàm Thiên lại chộp về phía trước, trưởng thương bèn quay về trong tay ông ta. Phàm Thiên đang định ra tiếp thì một thanh phi kiếm đã bổ tới.  

Phàm Thiên híp mắt lại, tốc độ thanh phi kiếm này có chút ngoài dự đoán của ông ta!  

Ông ta cũng không nghĩ nhiều, bước về phía trước một bước rồi vung thương lên đập xuống.  

Ầm!  

Phi kiếm bị ngăn lại!  

Còn Diệp Huyên thì giống như một con quỷ xuất hiện trước mặt ông ta, sau đó, cầm kiếm chém thẳng xuống!  

Rút Kiếm Định Sinh Tử!  

Ầm!  

Một mảnh kiếm quang bùng nổ lên, Phàm Thiên trực tiếp bị đánh lùi lại hơn nghìn trượng. Ông ta còn chưa dừng lại đã có một thanh phi kiếm bổ tới.  

Phàm Thiên nhíu mày, giơ thương đỡ.  

Ầm!  

Trường thương rung lên, Phàm Thiên lại lùi lại. Nhưng kế tiếp, cơ thể ông ta lại trở nên mờ ảo, chỉ một lát sau, xung quanh Diệp Huyên đã xuất hiện hơn mười bóng người. Chẳng những vậy, còn có cả hơn mười thanh trường thương!  

Mỗi một bóng người đều là thật!  

Diệp Huyên híp mắt lại, kiếm Thanh Huyên đã bay về nhưng vẫn chậm!  

Hắn không thể sử dụng chiêu tấm chắn kiếm kia được nữa!  

Hiển nhiên, đây là chiêu đã được Phàm Thiên tính toán từ trước vì không cho hắn cơ hội dùng tấm chắn!  

Vào giây phút quan trọng ấy, Diệp Huyên bước lên trước một bước. Thoáng chốc, đã có vô số kiếm quang bao phủ hắn và Phàm Thiên kia lại!  

Ầm!  

Phút chốc, vô số kiếm quang vỡ nát, Phàm Thiên cũng đã trở lại vị trí cũ, trên trường thương trong tay ông ta chậm rãi nhỏ xuống một giọt máu tươi!  

Mà từ giữa trán đến môi ông ta lại có một vết kiếm sâu hoắm, máu tươi chảy ròng ròng, khuôn mặt Phàm Thiên lập tức tràn đầy máu!  

Đằng xa, trên ngực trái của Diệp Huyên lại có một cái lỗ bị đâm xuyên!  

Hai người Vạn Đạo Minh nhìn thấy cảnh ấy thì sắc mặt đều trở nên hơi nghiêm trọng! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK