“Vậy thì đặt cược một ván đi.” Trần Gia Bảo gõ ngón trỏ lên bàn, tự tin nói:”Nếu nhà họ Tang thực sự bị tiêu diệt trong tay tôi, vậy cô từ chức ở Phan Nguyên đi, đến làm việc cho tôi, tôi sẽ giúp cô có được nhiều lợi ích hơn bây giờ.”
Phan Phi Uyên là vua làm công tiếng tăm lẫy lừng ở Việt Nam, Từ danh hiệu này, cũng có thể thấy được bản lĩnh kinh doanh của Phan Phi Uyên thông minh đến mức nào. Tập đoàn Gia Vi của Trần Gia Bảo vừa được thành lập và mọi thứ vẫn còn sơ khai, Hàn Đông Vi vẫn còn có thể lo liệu được, nhưng trong tương lai, khi tập đoàn Gia Vi tiếp tục phát triển và phạm vi kinh doanh không ngừng mở rộng, cho dù Hàn Đông Vy có lợi hại hơn nữa, cũng sẽ có lúc không quán xuyến hết được.
Nếu Phan Phi Uyên bây giờ có thể gia nhập dưới trướng của anh, điều đó sẽ giúp ích rất nhiều cho việc thành lập đế chế tài chính của anh trong tương lai. Hơn nữa, Phan Phi Uyên là một người đẹp có nhan sắc hiếm có, làm cấp dưới của anh, chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ khiến người ta hạnh phúc.
Phan Phi Uyên trầm mặc một hồi, mới lên tiếng:”Anh chắc chắn là không phải đang nói đùa không?”
Cô ta biết Trần Gia Bảo thực lực rất lợi hại, nhưng ở đây là tỉnh Phú Thọ, lãnh địa của mười đại gia tộc cho dù Trần Gia Bảo có thực lực cỡ nào, rắn hổ mang chúa cũng không thể là đối thủ của rắn bản địa, càng không nói tới thói quen khiêu chiến thù địch với kẻ từ bên ngoài tới của tầng lớp thượng lưu của tỉnh Phú Thọ., Trần Gia Bảo, với tư cách là thế lực từ bên ngoài tới, một khi ra tay với nhà họ Tang, những gia tộc lớn khác trong mười đại gia tộc cũng sẽ tiến hành tấn công Trần Gia Bảo.
“Cô cho rằng tôi đang nói đùa sao?” Trần Gia Bảo tự tin nói.
Phan Phi Uyên cao giọng nói:”Anh nhất định phải điên rồi, anh có biết nếu nhà họ Tang thật sự bị tiêu diệt trong tay anh, tương đương với việc anh sẽ trở thành là kẻ thù của toàn bộ tỉnh Phú Thọ. Tôi không nghĩ một mình anh, lại có thể là đối thủ của một tỉnh được.”
“Ha!” Trần Gia Bảo cười nhẹ, trong mắt hiện lên vẻ hăng hái, mang theo hoài bão cao cả, nói:”Đừng nói là một tỉnh, cho dù là kẻ thù của cả thiên hạ, Trần Gia Bảo tôi cũng có gì phải sợ sệt?”
Ngay cả Viên Lệ vốn đã quen nhìn đủ kiểu thanh niên tài năng trẻ tuổi anh tuấn, nhưng khi nghe thấy lời nói bá đạo của Trần Gia Bảo, ánh mắt cũng nhất thời kinh ngạc, dù sao cô ta cũng không phải là thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, không thể nào vừa mới nghe anh nói, đã có thể ngay lập tức tin Trần Gia Bảo vô điều kiện.
Ngay sau đó, cô ta lắc đầu cười nhẹ, nói,”Tôi đánh giá cao sự tự tin của anh, nhưng tự tin thì tự tin, chứ thực tế vẫn là thực tế. Mười đại gia tộc ở tỉnh Phú Thọ là quá lớn mạnh, ngay cả nhà họ Phan Nguyên, đối mặt với sự liên hợp của mười đại gia tộc, cũng phải nhượng bộ, cho nên, sự tự tin hiện tại của anh, dưới con mắt của tôi hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả.”
Trần Gia Bảo bật cười, đang định nói thì đột nhiên, một giọng nói có chút ngạc nhiên và giễu cợt vang lên bên cạnh:”Trần Gia Bảo? Anh sao lại ở đây?”
Trần Gia Bảo và Phan Phi Uyên quay đầu lại và nhìn thấy một người đàn ông trẻ đẹp trai đang bước nhanh đến cùng với một người phụ nữ quyến rũ tô son điểm phấn, với ánh mắt vui tươi và một chút giễu cợt.
“Anh biết tôi sao?” Trần Gia Bảo nhướng mày.
“Tôi tên là Trắc Phi Vũ, có thể coi tôi là thế hệ trẻ giàu có quyền lực không lớn không nhỏ ở thành phố Thái Bình.” Người thanh niên sải bước đến chỗ Trần Gia Bảo, nhìn anh một cách trịch thượng và nói,”Tôi cũng có mặt ở cuộc đua xe ở núi Ngọc Long đêm qua. Tôi tình cờ nhìn thấy anh.”
“Cho nên sao?” Trần Gia Bảo nói.
Trắc Phi Vũ chế nhạo, ánh mắt khinh thường, chế giễu:”Toàn bộ tỉnh Phú Thọ của chúng tôi coi anh như kẻ thù lớn, làm tôi còn tưởng anh lợi hại đến thế nào. Không ngờ rằng, trận đấu mới bắt đầu vài phút anh vừa lâm trận đã bỏ chạy rồi, sao vậy? Anh cảm thấy đường lên núi Ngọc Long quá nguy hiểm nên mới sợ hãi sao? Haha, xem ra Trần Gia Bảo nổi tiếng chẳng qua là một kẻ nhát gan, đúng thật là nghe danh không bằng gặp mặt!”
Nói xong, Trắc Phi Vũ không chút khách khí cười thành tiếng, người phụ nữ trong tay anh ta cũng cười khúc khích.
Phan Phi Uyên có vẻ mặt kỳ lạ. Trận đua xe tối hôm qua,chuyện Trần Gia Bảo đột nhiên rời đi, cô ta cũng đã nghe nói rồi. Tuy nhiên, mặc dù không tiếp xúc nhiều với Trần Gia Bảo, cô ta cũng đã bị ấn tượng bởi sự kiêu ngạo của Trần Gia Bảo nên cô ta không nghĩ Trần Gia Bảo bỏ chạy vì sợ hãi, mà có thể là vì chuyện quan trọng khác nên mới tạm thời không quan tâm đến trận đua xe với Tôn Trường Đông.
Có thể nói, Phan Phi Uyên xứng danh là người phụ nữ có IQ rất cao, suy đoán của cô ta cách rất gần sự thật.
“Chạy trốn?” Trần Gia Bảo vẻ mặt thương hại liếc nhìn Trác Tương Ngư, lắc đầu cười: “Tuy rằng tôi và anh không thân cũng chẳng quen, nhưng nếu anh cho rằng‘ chạy trốn ’, có thể làm cho trái tim danh dự mỏng manh của tỉnh Phú Thọ các người cảm thấy dễ chịu hơn một chút, vậy thì tôi có thể phá lệ cho phép anh cho rằng như vậy.”