Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1329


Nghe vậy, sắc mặt Kinh Lập Thành càng ngày càng xấu đi, tựa như đang suy xét đến lời nói của Bùi Tuệ Lâm cũng rất có khả năng trở thành sự thật nên càng không thể che giấu được nỗi sợ hãi hiện lên rõ mồn một trong ánh mắt, nhưng sau đó lại vẫn cứng đầu “hừ” lạnh một tiếng rồi nói: “Nếu tôi nhớ không lầm thì nhà họ Bùi và Trần Gia Bảo cũng đã từng có mối thù không đội trời chung, thậm chí Bùi Thanh Phong còn tìm mọi cách để giết chết Trần Gia Bảo, cô là em gái của Bùi Thanh Phong thế mà lại nói giúp cho Trần Gia Bảo, không những thế cô còn lo lắng cho anh ta nữa, chậc chậc, người nào không biết còn tưởng rằng cô thích Trần Gia Bảo nên mới mang lợi ích của nhà họ Bùi vứt ra sau đầu như vậy đó.”


Hai má Bùi Tuệ Lâm bất chợt đỏ ửng lên, thẹn quá hóa giận nói: “Anh nói linh tinh cái quái gì vậy?”


Kinh Lập Thành vừa thấy thái độ của Bùi Tuệ Lâm như vậy thì không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, anh ta biết Trần Gia Bảo và Lưu Vũ Tình đang yêu nhau nên mới không hề nghĩ rằng sẽ có chuyện Bùi Tuệ Lâm thích Trần Gia Bảo, vừa rồi cũng chỉ là tiện miệng nên nói như vậy thôi. Nhưng bây giờ, thấy Bùi Tuệ Lâm phản ứng quá kích như vậy thì anh ta có thể chắc chắn trong chuyện này có điều uẩn khuất, chẳng lẽ, Bùi Tuệ Lâm thích Trần Gia Bảo thật sao?


Không đợi anh ta suy xét mọi chuyện thật rõ ràng thì đột nhiên có hai tiếng hét thảm thiết truyền ra từ trong cơn lốc ở Đình viện!


Ba người Lưu Vũ Tình, Bùi Tuệ Lâm và Kinh Lập Thành giật mình hoảng sợ, vội vàng quay sang nhìn về phía sân.


Chỉ thấy cơn lốc xoáy trong sân biến mất trong nháy mắt, vô số cánh hoa anh đào đỏ rực lần lượt rơi xuống, tạo thành một trận mưa hoa xinh đẹp tuyệt trần.


Trần Gia Bảo đứng sừng sững trong cơn mưa hoa, khắp người tản ra sức mạnh hiên ngang, anh dũng, ánh mắt sáng quắc, nhạy bén!


Mà trên mặt đất lại có hai thi thể nằm sõng soài dưới chân Trần Gia Bảo, hai người đó chính là Kinh Hoàng Thái và Tôn Kỳ!


Máu tươi từ trong người chảy ra đầm đìa, mà vết thương chí mạng nhất chính là vết dao cứa dứt khoát trên cổ, hiển nhiên là tác phẩm do thanh kiếm của Trần Gia Bảo tạo nên.


Lúc này không cần nói cũng biết được kết quả, hai nhà họ Tang và nhà họ Kinh vây hãm nhằm vào Trần Gia Bảo nhưng cuối cùng lại kết thúc trong chiến thắng vẻ vang của anh.


Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, sắc mặt Kinh Lập Thành liền thay đổi trong chớp mắt, trong lòng vừa cảm thấy kinh ngạc vừa sợ hãi, ba vị tông sư, đây là ba vị tông sư đó, trong đó còn có hai vị tông sư cường giả hậu kỳ, hai người bọn họ đã liên thủ với nhau, vậy mà cuối cùng vẫn chết thảm dưới tay Trần Gia Bảo, Trần Gia Bảo thực sự quá kinh khủng rồi…


Bỗng nhiên anh ta nhớ đến những lời Trần Gia Bảo đã nói trước đây, sau khi anh chém chết ba vị tông sư xong thì sẽ đến lượt anh ta – Kinh Lập Thành, nghĩ đến đây sắc mặt anh ta liền tái mét đi, mặt cắt không còn giọt máu.


Trong đôi mắt của Lưu Vũ Tình và Bùi Tuệ Lâm ánh lên tia mừng rỡ, trong lúc kích động liền ôm chặt lấy nhau, vừa chạy vừa nhảy hoan hô ầm ĩ.


Trần Gia Bảo đưa mắt nhìn hai người phụ nữ đang quấn chặt lấy nhau, vừa nhảy vừa hò hét kia, khóe miệng bất giác nhếch lên, ý cười dịu dàng nồng đậm trên môi, tạo cho người nhìn một cảm giác say mê đắm đuối.


Bùi Tuệ Lâm nhìn anh, hai má đỏ ửng lên, trong giây phút chột dạ liền vội vàng buông Lưu Vũ Tình ra, sau đó quay đầu kiêu ngạo “hừ” một tiếng.


Lưu Vũ Tình mím môi mỉm cười, nhìn thẳng vào mắt Trần Gia Bảo, trong ánh mắt chứa đựng sự yêu thích cuồng nhiệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK