Trần Gia Bảo sờ sờ lòng bàn tay, cười nói: “Không hổ là Bùi Thanh Phong, người tuyệt vời và xuất chúng nhất trong các thế hệ trẻ của mười gia tộc hàng đầu, thật đúng là tuổi trẻ tài cao.”
“Tuyệt vời thì thế nào? Phi thường thì lại thế nào nữa? Cuối cùng tôi vẫn bại trước anh đó thôi.” Bùi Thanh Phong cười khổ nói: “Cậu Trần đây mới thật sự là tuổi trẻ tài cao. Sau trận chiến ở núi Văn Hổ, toàn bộ tỉnh Phú Thọ này, e rằng đều sẽ quỳ xuống dưới chân anh.”
Trần Gia Bảo chỉ nhàn nhạt cười cười khi đối mặt với sự ca ngợi của Bùi Thanh Phong, anh nói: “Lí do mà cậu thua tôi không phải bởi vì tài thao lược của cậu không tốt, mà chỉ là do thực lực của tôi đã vượt xa sức tưởng tượng của cậu, ngay cả trí tuệ và mưu kế của cậu khi đối mặt với vũ lực tuyệt đối thì tất cả âm mưu quỷ kế đều mỏng manh như tờ giấy trắng, hơn nữa, cậu vẫn kém may mắn một tí.”
Lúc đầu, Bùi Thanh Phong lên kế hoạch đầu độc Vũ Quang Bình, nếu như Trần Gia Bảo không “bất khả chiến bại” trước mọi loại độc thì anh đã chết thảm trong lần đầu độc đó.
Mặt khác, Bùi Thanh Phong cũng tham gia trận đánh ở núi Văn Hổ, nếu như Trần Gia Bảo không có “Thiên Địa Nhân Tam Kiếm”, “Côn Lôn Chi” và “Tử Chi” để nâng cao cảnh giới khi ra trận, thậm chí, nếu như không có Đạm Đài Thái Vũ đột nhiên xuất hiện để hỗ trợ thì chỉ sợ kết quả cuối cùng không phải là cái chết của đám người Cung Thiên Kinh, mà là Trần Gia Bảo sẽ bỏ mạng ở núi Văn Hổ.
Cho nên có một điểm mà Trần Gia Bảo nói không sai, nếu như Trần Gia Bảo không có vũ lực tuyệt đối thì chỉ cần anh xui xẻo một tí thôi là đã sớm chết dưới tay của Bùi Thanh Phong rồi.
“Đúng vậy, tất cả những âm mưu quỷ kế không có một chút tác dụng nào khi đối mặt với vũ lực tuyệt đối, bây giờ tôi đã có đầy đủ nhận thức về việc đó.” Bùi Thanh Phong nói một cách bất lực: “Có thể, lúc đầu tôi đã nhìn thấy anh và Phụng Bằng Thanh ở trên đỉnh núi Hồng Lĩnh sau trận quyết đấu, lẽ ra tôi nên trực tiếp nói chịu thua với anh, chỉ cần một nhát kiếm thì cũng để chém đứt mọi thứ ở trên đời.”
“Nhưng nếu như cậu chịu thua tôi, vậy thì cậu cũng không còn là cậu nữa.” Trần Gia Bảo khẽ cười và nói.
Bùi Thanh Phong sửng sốt, nhìn Trần Gia Bảo 3 giây, đột nhiên anh ta nở nụ cười, hơn nữa anh ta cười rất to, cười rất nhẹ nhàng, cho nên khiến cho rất nhiều người ở trong quán ăn vỉa hè chú ý.
Bùi Thanh Phong không thèm để ý ánh mắt của mọi người xung quanh một chút nào, một bên cười, một bên thở dài: “Quả nhiên, người hiểu rõ mình nhất không phải là bản thân mình, cũng không phải người thân, mà chính là kẻ thù của mình.”
Trần Gia Bảo nhún nhún vai, sau đó anh nói: “Ở trong binh pháp thường nói “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”, đáng tiếc là tôi hiểu cậu, nhưng cậu lại không biết tôi có bao nhiêu con bài chưa lật, vì thế mới dẫn đến việc cậu thua tôi.”
“Cho nên việc tôi thua anh cũng không sai một chút nào.” Bùi Thanh Phong nói: “Được rồi, nhưng tôi có một vấn đề vẫn luôn lẩn quẩn trong đầu và tôi vẫn chưa nghĩ ra, xin anh Trần hãy giải thích giúp tôi vấn đề này.”
“Cậu nói đi.”
“Ban đầu anh và Tôn Trường Đông thi đua xe ở thành phố Thái Bình, tôi sai Vũ Quang Bình đầu độc ông cụ Ngụy, Vũ Quang Bình hành động theo như lời tôi nói, cái loại thuốc độc này được gọi là “Tiên Y Tán”, nó vô cùng độc, lúc đó tôi nghĩ việc anh phải chết là một chuyện không thể nghi ngờ, nhưng cho tới bây giờ anh vẫn sống tốt như cũ, tôi rất thắc mắc làm sao anh có thể không bị trúng độc?”
“Tôi đã phân tích “Tiên Y Tán”, đó là thuốc độc do 4 gia tộc lớn gồm Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, và Huyền Vũ đặc biệt chế tạo, nói như vậy thì Vũ Quang Bình là người thuộc 4 gia tộc lớn gồm Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, và Huyền Vũ? Được rồi, Vũ Quang Bình đã đi rất lâu rồi đó.” Trần Gia Bảo đã sớm suy đoán người đầu độc là Vũ Quang Bình.
Bùi Thanh Phong gật đầu thừa nhận, anh ta nói: “Không sai, tuy rằng Vũ Quang Bình chưa từng chính miệng thừa nhận, thế nhưng tôi biết anh ta thật sự là người của 4 gia tộc lớn gồm Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, và Huyền Vũ, nhưng tôi cũng không hiểu rõ Vũ Quang Bình cho lắm, tôi chỉ biết là từ sau khi anh tiêu diệt nhà họ Tang thì Vũ Quang Bình cũng biến mất, có lẽ là trở về 4 gia tộc lớn để tìm người cứu viện, được rồi, bây giờ anh có thể nói cho tôi về sự thật được rồi đó.”
Trần Gia Bảo nhấp một ngụm trà, cảm giác miệng đầy mùi thơm ngát, anh ta cười nói: “Trên thế giới, chỉ có “Quỷ môn thập tam châm” của mới 4 gia tộc lớn gồm Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, và Huyền Vũ mới có thể hóa giải “Tiên Y Tán”, đương nhiên, trên thực tế ngoại trừ “Quỷ môn thập châm” thì còn có rất nhiều phương pháp để hóa giải “Tiên Y Tán”.”