Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1946


Long Trạch Việt khinh miệt cười nhạt: “Từ chối? Trong thiên hạ, còn có người có thể từ chối yêu cầu của Long Trạch Việt tôi.”


Mọi người ở xung quanh nhất thời căng thẳng, thật vất vả Trần Gia Bảo mới tạo ra lịch sử, trở thành người thứ nhất đoạt giải quán quân cuộc tranh tài trung y trong nhân sĩ khác họ, không nghĩ tới đã lập tức xuất hiện biến cố mới, người tên Long Trạch Việt này thật sự là lên mặt nạt người!


“Thật là chuyện cười!” Trần Gia Bảo khẽ cười, trong nụ cười mang theo ý đùa cợt, nói: “Chẳng qua là tôi cảm thấy, từ lúc tôi bắt đầu thi đấu, cùng cạnh tranh với đại đa số người, rồi đào thải hết mọi người, mới có thể đạt được được quán quân, mà anh lại vô duyên vô cớ qua đây, còn tuyên bố muốn tỷ thí với tôi, quyết định chức vô địch một lần nữa, đây coi là cái lý gì?


Anh nói xem, nếu tôi bằng lòng tỷ thí với anh, có phải có vẻ rất ngu hay không? Hoặc là nói thẳng ra, anh cho rằng anh là ai, có tư cách gì đưa ra yêu cầu quá đáng như vậy với tôi? Mặt trời cũng không vây quanh anh, mà tôi cũng không cần thiết bằng lòng với yêu cầu quá đáng của anh!”


Sắc mặt Long Trạch Việt lập tức tối sầm, nói: “Anh có biết, anh ở đây nói chuyện với ai không?”


Phương Hàn Diệc mặc niệm mà nhìn Trần Gia Bảo, nhóc con này thực sự là không có mắt, thậm chí ngay cả cậu chủ Long Trạch Việt mà cũng dám đắc tội, chỉ sợ nửa đời sau của Trần Gia Bảo sẽ sống không bằng chết.


Trong quảng trường rộng lớn ấy, bầu không khí sôi nổi và vui vẻ đã tiêu tan không còn nữa, thay vào đó là trở nên căng thẳng và ác liệt.


Mọi người quanh đó tuy là không biến rõ thân phận cụ thể của Long Trạch Việt và Phương Hàn Diệc, nhưng nhìn thấy bọn họ trong địa bàn của nhà họ Vũ mà vẫn khí thế át người, hơn nữa từ hành vi đến lời nói đều như tỏ vẻ coi thường nhà họ Vũ, là đã có thể đoán được là thân phận của hai người này nhất định không hề tầm thường. Nếu như Trần Gia Bảo và hai người này xảy ra xung đột thì người cuối cùng gặp đen đủi nhất định sẽ là Trần Gia Bảo!


Những người đến từ các dòng họ gia truyền Đông y đều bắt đầu tỏ ra lo lắng cho Trần Gia Bảo.


Lúc này, trên bục chủ tịch, Trần Gia Bảo thờ ơ nói: “Thân phận của anh đối với tôi mà nói thì không hề quan trọng, yêu cầu của anh là rất thô lỗ, lại còn vô lý, tôi thực sự không cần thiết phải chấp nhận việc thi đấu lại với anh một lần nữa.”


“Đáng tiếc là có chấp nhận hay không thì lại không phải là việc cậu có thể quyết định được.” Long Trạch Hạ hừ khẽ một tiếng, đột nhiên quay ra nhìn về phía Vũ Trầm Minh, nói: “Bác Vũ, cháu muốn tham gia giải thi đấu Đông y này, không biết bác có ý kiến gì không ạ?”


Lời nói vừa dứt, tất cả mọi người ở đây đều dồn ánh mắt nhìn về phía của Vũ Trầm Minh, nếu như Vũ Trầm Minh có thể từ chối yêu cầu của Long Trạch Việt, vậy thì có thể tránh được mâu thuẫn xung đột xảy ra giữa Trần Gia Bảo và Long Trạch Việt, hơn nữa rõ ràng là giải thi đấu Đông y đã kết thúc rồi, Long Trạch Việt đột nhiên xuất hiện, hoàn toàn không khách sáo tuyên bố muốn thi đấu lại, đây chẳng khác gì là đánh vào mặt nhà họ Vũ?


Bọn họ đều cảm thấy là, Vũ Trầm Minh kể cả là vì chỉ muốn giữ lấy thể diện của nhà họ Vũ đi chăng nữa, thì cũng sẽ từ chối yêu cầu của Long Trạch Việt mới đúng.


Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Vũ Trầm Minh ho khẽ một tiếng, nói: “Hai cháu Long Trạch Việt và Phương Hàn Diệc đều là những tài năng xuất chúng trong giới Đông y chúng ta, trong thế hệ trẻ có thể coi là những nhân vật hàng đầu…”


Tất cả mọi người xung quanh đều lặng lẽ gật đầu, cái gọi là muốn khống chế thì phải nhả tay ra trước, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì Vũ Trầm Minh sẽ chuyển hướng ngay sau đó, tiếp đấy là từ chối yêu cầu của Long Trạch Việt.


Chỉ nghe thấy Vũ Trầm Minh nói tiếp: “Nhà họ Vũ tổ chức giải thi đấu Đông y lần này, vốn là muốn mời tất cả các đồng nghiệp hành nghề Đông y ở khắp nơi đến đây giao lưu và cọ sát với nhau, từ đó mà phát triển và mở rộng ngành Đông y ngày càng tốt hơn, thế nên người đến tham gia giải thi đấu này càng nhiều càng tốt, y thuật càng cao càng tốt.


Tuy là hai cháu đây đến có hơi muộn một chút, nhưng mà hai người này đều có y thuật cao siêu, chính là những nhân tài mà giải thi đấu này cần, hơn nữa giải thi đấu này vẫn còn chưa tuyên bố người đoạt giải quán quân lần này là ai, cũng vì thế mà có thể nói giải thi đấu này vẫn chưa chính thức kết thúc. Thế nên tôi quyết định, hai người là Long Trạch Việt và Phương Hàn Diệc đều trở thành tuyển thủ của giải thi đấu Đông y lần này, có thể trực tiếp tham gia vào vòng chung kết, quyết định ai mới là người đoạt được giải quán quân thật sự!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK