Anh ta nghe không được điểm, nhưng đã là anh ta dự liệu trước, khóe miệng nở nụ cười khinh thường, vươn tay ra hiệu mời Trần Gia Bảo: “Ván này anh đoán trước.”
Vũ Nhược Uyên lập tức nhìn về phía Trần Gia Bảo, vui vẻ nói: “Nhanh lên, lần này chúng ta đánh lớn hay nhỏ?” Mọi người xung quanh đều vểnh tai lên, định đánh theo Trần Gia Bảo. Trần Gia Bảo lắc ly rượu nói: “Đánh lớn đánh nhỏ? Tôi thấy một đền một như vậy không thú vị, một đền sáu mới khích thích, nghe tôi ván này đặt ba con sáu.”
Ngay khi những lời này nói ra, tất cả mọi người đều ồ lên cảm thán, chết tiệt, tên này điên rồi sao? Tỷ lệ giành được ba điểm sáu là cực kỳ nhỏ, làm sao anh có thể gặp phải?
Cô nàng chia bài xinh đẹp lắc đầu cười to, là một hồ lỳ trong sòng bạc, cô ấy đương nhiên cũng có tài đánh bạc, cơ bản là muốn lắc ra bao nhiêu điểm là có thể lắc ra, vậy nên cô ta chắc chắn, số điểm xúc xắc, tuyệt đối không phải là ba con sáu!
Sau một lúc bất ngờ, Vũ Nhược Uyên đã chọn đặt niềm tin vào Trần Gia Bảo, nghiến răng, đặt cược tất cả số thẻ bài trước mặt lên ba con sáu.
Những người xung quanh hít một hơi lạnh, điên rồi điên rồi, có người đặt cược 1000 tỷ lên ba con sáu. Thật là điên rồ!
Vốn dĩ bọn họ còn muốn đánh theo Trần Gia Bảo, sau khi suy nghĩ kỹ một chút thì quyết định từ bỏ, đùa à, bọn họ không có tiền để điên với Trần Gia Bảo.
Furuta Hiroshi cười lớn: “Anh quá tự cao tự đại rồi, trong cốc xúc xắc không có ba con sáu mà chỉ có một, hai, ba, năm điểm. Bây giờ tôi sẽ khiến anh mất cả tiền lẫn người!”
Nói xong, “bốp” một tiếng giòn tan, Furuta Hiroshi vỗ nhẹ lòng bàn tay xuống bàn, một cỗ nội lực truyền vào bên trong cốc xúc xắc, xúc xắc bị nội lực khuấy đảo, lật tức thay đổi điểm.
Trần Gia Bảo cười nói: “Anh không tin thì mở cốc đi, hiện thực sẽ khiến anh sáng mắt.”
Cô chia bài xinh đẹp gật đầu, từ từ mở cốc xúc sắc.
Ngay khi người đẹp chia bài vừa hé cốc đựng xí ngầu một chút, Trần Gia Bảo vờ như không cẩn thận, gõ nhẹ ngón trỏ lên mặt bàn. Một tiếng “tách” dứt khoát vang ra. Hạt xí ngầu trong cốc đã bị chuyển thành mặt số khác, qua mắt tất cả mọi người như trở bàn tay.
Ngay sau đó, người đẹp chia bài mở cốc xí ngầu ra. Tuy cô đã được huấn luyện luôn giữ bình tĩnh trước mọi tình huống, nhưng lúc này cũng không khỏi sửng sốt kêu lên: “Đây… sao có thể như vậy?”
Mọi người vội vã nhìn kỹ lại, nhìn kỹ rồi thì bắt đầu xôn xao bàn tán. Không thể ngờ cả ba hạt xí ngầu đều ra số 6! Sáu Sáu Sáu!
“Thế mà lại ra được ba con sáu thật. Thật là thần kỳ mà!”
“Đây là lần đầu tiên tôi vào sòng bạc mà gặp trường hợp đổ ra ba con sáu đó. Xem ra tên nhóc này tính giả heo ăn thịt cọp rồi. Cậu ta mới là kẻ đánh bạc lợi hại nhất.”
“Ôi tôi ngất đây, bàn này tỷ lệ là một ăn sáu. Cược 15 triệu đô, vậy là thắng về 90 triệu đô rồi. Thiệt là hút cả máu mà!”
Giữa lúc người xem chung quanh đang trầm trồ kinh ngạc, Furuta Hiroshi đẩy ghế nghe “phăng” một tiếng rồi đứng lên. Anh ta kinh ngạc nói: “Không thể nào, tuyệt đối không thể… rõ ràng tôi đã…”
Vừa định nói ra chuyện mình đã giở trò bên trong con xí ngầu, anh bỗng ý thức được tình hình hiện tại nên liền ngậm miệng lại như cũ.
Trần Gia Bảo nhạt giọng: “Anh nói ngôn ngữ của chúng tôi giỏi, không có nghĩa là kỹ thuật đánh bạc của anh cũng giỏi. Thắng là thắng, thua là thua. Bây giờ anh thua rồi. Nên thực hiện như cá cược của chúng ta rồi. À còn nữa, sòng bạc cũng nên đưa tiền thắng cược của chúng tôi ra đây rồi.”
Nói xong câu cuối cùng, anh mỉm cười nhìn người đẹp chia bài như nhắc nhở.