Sầm Kính Cung lại nặng nề thở phào nhẹ nhõm, tính mạng anh ta coi như đã được giữ lại.
Sắc mặt Trần Gia Bảo cũng thay đổi, tu vi của người đến quá cao, quả thực khó có thể tưởng tượng được, ít nhất cũng cách xa anh rất nhiều.
Tuy nhiên, chuyện mà Trần Gia Bảo anh muốn làm, sao có thể bị ảnh hưởng bởi những người khác?
Chỉ thấy Trần Gia Bảo bỏ qua cảnh báo, cắn răng, mũi kim bạc trong tay nhanh chóng đâm vào đốt sống của Sầm Kính Cung.
“Sao cậu dám!”
Trong tiếng quát mang theo sự tức giận, một đạo lớn mạnh xuyên qua, phá mây mà đến, tốc độ rất nhanh. Tuy đi sau nhưng về trước, trong nháy mắt đã đánh lên lưng của Trần Gia Bảo.
“A” một tiếng, Trần Gia Bảo không kịp đâm vào trong đã bị đánh bay về phía trước khoảng hai mươi mét, nặng nề rơi xuống mặt đất.
Cũng là Trần Gia Bảo kịp thời vận chuyển Vô Cực Quyền để chuyển hóa một phần nội kình, nếu không, anh sẽ bị thương rất nghiêm trọng!
Cho dù như vậy, Trần Gia Bảo vẫn miễn cưỡng đứng lên, ho ra một ngụm máu tươi trong miệng. Bộ quần áo vốn đã quá nửa màu máu nay càng thêm đậm hơn, trong lòng càng thêm nghiêm trọng.
“Ồ?”
Trong giọng nói của người mới đến có một tia nghi hoặc, hiển nhiên cũng thấy kỳ quái, Trần Gia Bảo vậy mà không chết trong tay mình?
Tất cả mọi người đều hướng về phía có giọng nói. Một người đàn ông mặc áo dài màu trắng nho nhã xuất hiện trên bậc thang đường núi cách đó khoảng hơn mười mét.
Mọi người đều lần loạt hoảng sợ. Người này rốt cuộc đã xuất hiện khi nào, bằng cách nào mà bọn họ hoàn toàn không nhận ra, thực lực quả thực khủng bố.
Trần Gia Bảo cũng nhìn về phía người đàn ông, chỉ thấy người mới đến cơ thể thon dài, khuôn mặt anh tuấn, trên người mặc áo dài máu trắng, khí chất nho nhã thong dong, đôi mắt đen như mực tràn ngập những thăng trầm vô hạn, giống như đã trải qua vô số các kiếp nạn phồn hoa trên thế gian.
Một người đàn ông chỉ hơn ba mươi tuổi như vậy, lại có thể quát lớn một tiếng khiến mọi người khiếp sợ, hơn nữa còn có thể dùng một chưởng đánh bay Trần Gia Bảo, thật khiến người ta khiếp sợ.
Có điều mọi người đều biết, tu vi võ đạo khi đạt đến một cảnh giới nhất định thì ngược lại có thể cải lão hoàn đồng, kéo dài tuổi thọ. Người đàn ông này bề ngoài dù trẻ nhưng tuổi thật chắc chắn có thể khiến cho mọi người đều sửng sốt!
Trong đám người, sắc mặt Ân Thập Phương hoàn toàn trầm xuống, thậm chí trong mắt còn có chút sợ hãi: “Sầm Kim Thượng…ông ta quả thực đến rồi…”
“Ông ta chính là Sầm Kim Thượng?” Hai mắt Ân Dương nhất thời mở to, ngập tràn khiếp sợ: “Chẳng trách thực lực lại mạnh mẽ như vậy, lần này Trần Gia Bảo chỉ e thật sự không có sức lực quay về rồi.”
Người đàn ông mặc áo màu trắng đó chính là Sầm Kim Thượng, người có tốc độ cực nhanh. Bóng người chủ vừa lóe lên, đã vượt qua khoảng cách hơn mười mét đến trước mặt Sầm Kính Cung, nhìn qua một chút rồi trầm giọng nói: “A tị quỷ phong châm của Quỷ Môn Y? Hừ, tài năng thấp kém.”
Ông ta vươn cánh tay thon dài, nhẹ nhàng vỗ vào ngực Sầm Kính Cung.
Chỉ nghe thấy “phốc phốc” hai tiếng, hai thanh kim bạc từ trên người Sầm Kính Cung tự động rơi xuống đất. Kinh mạch ngưng trệ trong cơ thể anh ta, dưới sự tác động mạnh mẽ của nội kình của Sầm Kim Thượng thì lại lần đầy sức sống trở lại.
Sắc mặt Vũ Vô Song và Phương Liên Uất nhất thời có thay đổi. Tuy Sầm Kính Cung chỉ trúng có hai mũi kim, còn xa mới đến cảnh ngộ Tam Châm Mạch Cấm Khí Tuyệt. Nhưng A tị quỷ phong châm là tuyệt học được ghi lại trong Quỷ Môn Thập Tam Châm, vậy mà lại có thể bị Sầm Kim Thượng dễ dàng phá vỡ như vậy, thực lực quả thực đáng sợ.
Ở một bên khác, sắc mặt Trần Gia Bảo cũng nặng nề hơn.
“Bây giờ con cảm thấy thế nào?” Sầm Kim Thượng mở miệng hỏi, giọng nói rất bình thường, không nghe được có những cảm xúc gì.
Sầm Kính Cung hít một hơi thật sâu, xem xét tình hình cơ thể, biết không còn gì phải lo lắng, sau đó mới khom người, kích động nói: “Bố, bố cuối cùng cũng đã xuất quan, tốt quá rồi, có bó đến chủ trì đại cục, hôm nay mọi việc có thể được định!”
Lời này nói ra, tựa như đồng bằng nổi sóng.
Đại đa số những người không biết nội tình bên trong thì đều lần lượt trấn động, người đàn ông có tu vi cao đến mức đáng sợ này, vậy mà lại là bố của Sầm Kính Cung? Nói như vậy, ông ta chính là Sầm Kim Thượng trong truyền thuyết, mẹ kiếp, ông ta vẫn chưa chết, thật sự là một lão yêu quái mà!
Xà Dược Quang vô cùng vui mừng phấn khích. Có tuyệt thế cường giả như Sầm Kim Thượng trấn thủ, phen này Trần Gia Bảo không chết không được!
Trước mắt bao người, Sầm Kim Thượng gật đầu với Sầm Kính Cung, cũng không đoái hoài đến Trần Gia Bảo. Bóng người ông chợt lóe lên, bỗng chốc lại xuất hiện bên cạnh Sầm Khiếu Uy bị thương nặng đang hôn mê, đặt tay lên mạch ông ta.