Vì vậy thông qua việc thành lập liên minh với Kinh Lập Thành, vì vậy đang dần dần kế hoạch chém đầu Trần Gia Bảo rồi. Đương nhiên, ngoại trừ chĩa vào Trần Gia Bảo ra, nếu như có thể chém được Ngụy Phong Lăng thì trong trận chiến này nhà họ Tang có thể dễ dàng giành được thắng lợi.
Ngụy Phong Lăng rất hiểu Tang Ngọc Hoàng, từ giây phút bắt đầu quyết định trận chiến kinh doanh là anh ta đã dự đoán được với tình hình không ngừng phát triển này có thể nhà họ Ngụy sẽ bị ám sát. Vì để ngăn ngừa nhà họ Tang con giun xéo lắm cũng oằn, anh ta đã trốn ở một nơi bí mật cả một đêm và dùng điện thoại, máy tính điều khiển thị trường chứng khoán từ xa. Bên cạnh anh ta còn có mấy người trong đội bảo vệ để bảo vệ mình.
Mà bởi vì sức khỏe của Ngụy Giang không tốt nên vẫn ở trong ngôi nhà ở vùng ngoại ô để nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Ba cô gái Liễu Ngọc Phi, Ngụy Nhã Huyên và Tiêu Ngọc Tuyết cũng đi đến ngôi nhà ở vùng ngoại ô. Bởi vì ở nơi đó có Tiêu Thiên Nam – cường giả của Tông sư hậu kỳ cũng đang ở đó nên đủ để bảo đảm sự an toàn cho các cô gái ấy.
Còn về Trần Gia Bảo, trong lòng hận thù của nhà họ Kinh và nhà họ Tang thì anh lại ung dung nghênh ngang đi đến câu lạc bộ giải trí Sakura.
Bắt đầu từ tối ngày hôm qua, câu lạc bộ giải trí Sakura đã được hai cô gái Lưu Vũ Tình và Bùi Tuệ Lâm bao trọn. Vì vậy trong câu lạc bộ giải trí Sakura, ngoại trừ nhân viên phục vụ ra thì cũng chỉ có hai người Lưu Vũ Tình và Bùi Tuệ Lâm.
Trần Gia Bảo đột nhiên đến ghé thăm, Lưu Vũ Tình vô cùng kinh ngạc và vui vẻ. Sau khi nhận được điện thoại của Trần Gia Bảo, cô ta vội vội vàng vàng đi đến cửa lớn để chào đến Trần Gia Bảo.
Vẫn là không gian tối hôm qua, cánh cửa vừa mở ra là có thể trực tiếp thưởng thức cảnh đẹp hoa anh đào ở bên trong sân.
Bây giờ đã sắp đến buổi trưa rồi, Lưu Vũ Tình bảo đầu bếp nấu một bàn món ăn thịnh soạn, rồi lại lấy rượu ra để tiếp đãi Trần Gia Bảo.
“Gia Bảo à, em không ngờ ngày hôm nay anh sẽ đến đây. Điều này thật sự khiến cho Vũ Tình vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.” Bởi vì Lưu Vũ Tình không biết Trần Gia Bảo sẽ đến đây cho nên cũng không thay quần áo, cô ta vẫn còn mặc bộ hán phụ tối hôm qua. Cả người toát lên vẻ cổ điển.
Sau khi nói xong, vẻ mặt cô ta hơi ửng đỏ, khóe miệng mỉm cười. Cô ta cầm lấy bình rượu rót một chén cho Trần Gia Bảo, không biết là mùi rượu hay là mùi thơm trinh nữ trên người Lưu Vũ Tình mà khiến người ta còn chưa say rượu đã bắt đầy say mê mẩn.
Bùi Tuệ Lâm trợn mắt mình, Trần Gia Bảo đã tới rồi nhưng cũng đâu cần phải vui mừng đến nỗi đích thân đi rót rượu cho Trần Gia Bảo?
“Trần Gia Bảo tôi luôn nói ra thì nhất định sẽ thực hiện, nếu như tôi đã đồng ý với cô rằng có thời gian sẽ đến đây, vậy đương nhiên không thể nuốt lời.” Trần Gia Bảo nói rồi nâng chén rượu lên uống cạn một hơi, đúng là rượu ngon!
Lưu Vũ Tình che miệng nói: “Gia Bảo thật sự là người nhiều tiền nhiều bạc, Vũ Tình rất khâm phục.”
Trong lòng Bùi Tuệ Lâm dâng lên cảm giác khó chịu, cô ta thẳng thực nói châm chọc: “Ngừng, trên thế giới này điều thu hút đàn ông nhất không phải là tiền bạc, quyền lực hay phụ nữ. Cô chủ Vũ Tình của chúng ta xinh đẹp như vậy, là nữ thần trong lòng vô số những tên nhà giàu có trong tỉnh Thanh Hóa này. Là một người đàn ông, sao Trần Gia Bảo có thể không động lòng được? Háo sắc chính là háo sắc, cần gì phải nói quang minh chính đại như vậy? Thật đúng lươn lẹo như lưỡi gà.”
Trước lời châm chọc của Bùi Tuệ Lâm, Trần Gia Bảo chỉ khẽ cười “ha” một tiếng, nói: “Tôi không phủ nhận, sở dĩ tôi đến lại câu lạc bộ giải trí Sakura này nhanh như vậy quả thật là vì vẻ đẹp của các cô. Dù sao hai người phụ nữ xinh đẹp như hoa như ngọc này lại làm bạn cùng với nhau cũng đã là một chuyện khiến người ta vui vẻ thoải mái.”
“Hai người” trong miệng Trần Gia Bảo nói đương nhiên cũng bao gồm cả Bùi Tuệ Lâm.
Bùi Tuệ Lâm châm chọc Trần Gia Bảo, nhưng lại không muốn bị Trần Gia Bảo khen mình xinh đẹp. Cô ta hơi ngẩn ra một chút, sau đó hừ nhẹ một tiếng rồi nghiêng đầu đi chỗ khác, nhưng khóe miệng lại nhếch lên một đường cong.