Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1997


Vũ Hoàng Việt cười khan rồi nói: “Đúng vậy, người tài giỏi như Trần Gia Bảo, hôm nay nếu chết ở đây, xem ra đúng là ông trời ghen tị với người có tài. Nếu được chọn tôi cũng thà sống một đời tầm thường nhưng có thể kéo dài mạng sống lâu hơn để có thêm nhiều thời gian đi cua gái nữa haha.”


Vũ Nhuận Nguyệt sắc mặt có chút khó chịu, nhìn về phía Trần Gia Bảo đang bị bao vây ở giữa, đột nhiên thở dài một tiếng cũng không biết trong lòng cô ấy đang nghĩ gì.


Bên kia, Vũ Nhược Uyên khẽ thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng thậm chí còn nở một nụ cười, màn biểu diễn của Trần Gia Bảo quá kinh ngạc, khiến cô cảm thấy cực kỳ khủng hoảng, nhưng bây giờ đã không thành vấn đề nữa rồi. Bốn người mạnh nhất đã tập hợp tại đây và cùng nhau tấn công Trần Gia Bảo, nên cho dù anh ta có ba đầu sáu tay cũng khó mà thoát khỏi cái chết.


Đột nhiên, Vũ Lâm Giang nói: “Trần Gia Bảo, tôi nể mặt cậu là bác sĩ, tôi sẽ cho cậu một cơ hội cuối cùng, chỉ cần cậu nói ra bí mật của Thiên Hành Cửu Châm chúng tôi sẽ để cho cậu đi.”


“Chờ đã.” Sầm Giang Hải lập tức nói: “Ngoài Thiên Hành Cửu Châm ra, tao còn muốn mày phải nói ra bí mật của Trảm Nhân Kiếm và phương pháp hút nội lực của người khác. Còn nữa, những bước khinh công của mày cũng rất kỳ diệu, chỉ cần mày nói ra tất cả những bí mật này, chúng tao sẽ ngay lập tức cho mày đi mà không gây bất kỳ trở ngại nào.”


Trần Gia Bảo hít sâu vào một hơi, khóe miệng hiện lên nụ cười mỉa mai, nói: “Các anh tham lam hơn tôi tưởng đó. Tôi vẫn nói câu nói đó, nếu các anh muốn tôi nói ra những bí mật đó thì phải dựa nào thực lực và khả năng của các anh, còn nếu muốn tôi đầu hàng chịu trói, tuyệt đối là không thể! ”


“Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt sao!” Sầm Giang Hải cười chế nhạo: “Mày thật sự là người không phân biệt được tốt xấu rồi, xem ra phải đợi sau khi bắt được mày tao sẽ cho mày thử mùi vị tan xương nát thịt là như thế nào. Nói không chừng mày còn phải nếm nỗi đau bị cắt hết tứ chi, phí hết công sức tu luyện bao lâu nay, sau đó mày sẽ trở nên thân tàn ma dại ha ha.”


Mọi người xung quanh đều sửng sốt, những câu nói vừa rồi của Sầm Giang Hải đã quá độc địa rồi.


Hồng Yến Nhi và Khương Ngọc lo lắng vô cùng, trong trận chiến này, Trần Gia Bảo thật sự lành ít dữ nhiều rồi!


Trong khi Sầm Giang Hải đang cười với vẻ đắc chí, đôi mắt của Trần Gia Bảo hiện lên sát khí, và nói: “Rất tiếc là mày không thể nhìn thấy cảnh đó đâu, bởi vì mày là người sẽ phải chết ở đây trước.”


Tiếng cười của Sầm Giang Hải đột ngột dừng lại, sau đó anh ta khịt mũi khinh thường nói: “Nói đùa gì vậy, thực lực của bốn người chúng tao đủ để nghiền nát mày đó, dù võ công của mày có giỏi đến đâu cũng không cách nào thoát được đâu, mày còn định sẽ giết tao sao? ”


“Nếu mày không tin thì tao sẽ giết cho mày xem.”


Sát khí của Trần Gia Bảo thật kinh người, vừa dứt giọng, anh ta đột nhiên dùng chân phải giẫm xuống mặt đất, phát ra tiếng “rầm”, nền đất cứng rắn lập tức vỡ vụn như mạng nhện, vung mũi kiếm múa ngang dọc làm cho kiếm khí ngút trời, tuyệt đẹp!


“Muốn giết tao sao, mày đợi thêm một trăm năm nữa đi!”


Sầm Giang Hải cười cười, không lui mà tiến lên, đối mặt trực tiếp với Trần Gia Bảo.


Hai người đã đấu với nhau được ba trăm hiệp. Vừa rồi, Trảm Nhân Kiếm của Trần Gia Bảo đã bị Sầm Giang Hải hạ gục, và Sầm Giang Hải cũng bị Trảm Nhân Kiếm ép lùi lại ba mét.


Khi ba người Vũ Vô Song nhìn thấy điều này, ba người họ nhảy lên, chia thành ba vị trí và cùng nhau tấn công Trần Gia Bảo.


Ba phía là ba người rất mạnh lập tức tấn công, Trần Gia Bảo liền như bị dồn ép, anh ta vội vàng biến hóa Vô Cực Quyền, hấp thu ba luồng sức mạnh này để gia tăng uy lực cho Trảm Nhân Kiếm rồi tiếp tục càn quét về phía trước. Vung ra một kiếm, ánh sáng bán nguyệt màu đỏ cực lớn đã ép ba người Vũ Vô Song phait lui về phía sau.


Chỉ riêng sức mạnh của Vũ Lâm Giang cũng gần như đủ sức chống lại Trảm Nhân Kiếm, chưa kể còn có thêm Sầm Bân Vĩ, cũng là một trong những cường giả.


Vũ Lâm Giang, Sầm Bân Vĩ và Vũ Vô Song tấn công Trảm Nhân Kiếm cùng một lúc, Trần Gia Bảo chỉ cảm thấy từ Trảm Nhân Kiếm có một năng lượng khổng lồ không thể ngăn cản được, cho dù có hấp thụ thì cũng chỉ chuyển hóa được một phần nào đó, phần còn lại vẫn đang tạo ra sức ép rất lớn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK