Hồng Yến Nhi chủ động kéo lấy tay của Khương Ngọc, cười an ủi nói: “Ngọc Ngọc đã rất giỏi rồi, cậu xem, ngay cả mấy đệ tử của nhà họ Vũ không phải cũng bị loại rồi sao? Với biểu hiện của Ngọc Ngọc, đã đủ để nổi danh ở tỉnh Trung Thiên rồi.”
Bấy giờ tâm trạng của Khương Ngọc mới khá hơn một chút, sau đó cô ta nhìn về phía Trần Gia Bảo ở cách đó không xa, cảm thán từ tận đáy lòng nói: “Nếu nói lợi hại, Trần Gia Bảo mới thực sự lợi hại, có thể cùng với bốn tuyển thủ hạt giống của nhà họ Vũ cạnh tranh mà không hề thua kém một chút nào, hy vọng anh ấy có thể giành được chức quán quân, trở thành người đầu tiên giành được chức quán quân của cuộc thi Đông y mà không phải là người của nhà họ Vũ.
Không chỉ riêng Khương Ngọc mong đợi, mà có rất nhiều người đến từ những Đông y thế gia ở xung quanh cũng rất mong đợi, họ đã coi Trần Gia Bảo như người đại diện cuối cùng của bọn họ, dều hy vọng Trần Gia Bảo có thể giành được chức quán quân, áp chế một chút nhuệ khí của nhà họ Vũ, từ đó xả giận cho bọn họ.
Vào lúc này, trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra.
Vũ Trầm Minh cầm lấy micro, cao giọng nói: “Câu hỏi thứ ba, làm thế nào để trị được độc của Kim Tằm Cổ?”
Lời này vừa mới nói ra, tất cả mọi khán giả trong quảng trường đều lần lượt kinh ngạc , sau đó là bàn tán xôn xao.
Khương Ngọc nhíu mày nói: “Kim Tằm Cổ… không, bao gồm tất cả thuật của vu cổ, chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, trên thực tế chưa có ai từng thấy bao giờ, càng không biết nên trị liệu thế nào. Nhà họ Vũ dùng Kim Tằm Cổ làm câu hỏi thứ ba, độ khó này quá cao rồi đúng không?”
Hồng Yến Nhi gật đầu lia lịa, không khỏi lo lắng nói: “Kim Tằm Cổ chỉ từng nghe nói qua, chứ chưa thấy bao giờ, không biết Trần Gia Bảo có thể trả lời được hay không nữa.”
Tuy nhiên sau khi đám người của Vũ Nhược Uyên nghe được câu hỏi này, trong lòng chợt thấy vui mừng, suýt chút nữa là cười ra tiếng.
Cổ đại có không ít thuật vu cổ cho tới hiện nay dường như đã hoàn hoàn thất truyền, nhưng được truyền lại từ lâu đời của Quỷ Y Môn phần lớn vẫn được lưu giữ lại. ví dụ như phương pháp nuôi cổ và phương pháp giải cổ của Kim Tằm Cổcũng được ghi chép lại trong Quỷ Môn Thập Tam Châm. Đối với bốn đệ tử chân truyền của nhà họ Vũ bọn họ mà nói, câu hỏi này chính là câu cho điểm.
Lúc đó, đám người Vũ Nhược Uyên đã cầm bút viết ra câu trả lời.
Trên bục chủ trì, Vũ Lâm Giang khẽ cau mày lại, mặc dù câu hỏi thứ hai trước đó “Phát Cuồng Kiến Quỷ” cũng nằm trong Quỷ Môn Thập Tam Châm, nhưng chỉ cần người có y thuật cao siêu cho dù không hiểu Quỷ Môn Thập Tam Châm cũng có thể đưa ra phương pháp trị liệu, cho nên ông ta trước đó ngồi vững trên bục, bất động như núi.
Thế nhưng Kim Tằm Cổthì khác, theo ông ta được biết, hàng trăm năm trước, phương pháp nuôi cổ và phương pháp giải cổ của Kim Tằm Cổđã bị thất truyền trong xã hội, chỉ có duy nhất bên trong Quỷ Môn Thập Tam Châm của Quỷ Y Môn bọn họ là còn có ghi chép. Vũ Trầm Minh sử dụng phương pháp giải cổ của Kim Tằm Cổđể làm câu hỏi thứ ba, Trần Gia Bảo làm sao có thể trả lời được đây?
“Vũ Trầm Minh làm cái gì vậy, trận thi đấu này hoàn toàn mất đi tính công bằng, nếu như để người ngoài biết được, sau này ai còn tới tham gia cuộc thi đấu Đông y do nhà họ Vũ tổ chức nữa chứ? Ngu xuẩn, thật là ngu xuẩn!”
Vũ Lâm Giang trong lòng tức giận, đang định đứng lên để ngăn cuộc thi tiếp tục.
Thì đột nhiên ông ta nhìn thấy Trần Gia Bảo ở trên sân đấu đang vùi đầu viết câu trả lời, sắc mặt không khỏi sững sờ, tiếp đó nghi ngờ nghĩ, lẽ nào ngay cả phương pháp giải cổ của Kim Tằm CổTrần Gia Bảo cũng biết sao?
Sau một hồi do dự, Vũ Lâm Giang lại ngồi xuống ghế lần nữa, yên tĩnh đợi diễn biến của sự việc..
Vũ Lâm Giang đoán không sai, Trần Gia Bảo thực sự biết phương pháp giải cổ của “Kim Tằm Cổ”, hơn nữa còn nắm chắc như lòng bàn tay!