Không bao lâu sau, bọn họ liền tới chỗ đặt trụ sở chính của phái Iga.
Chỉ thấy đằng trước là một ngôi nhà rất lớn theo phong cách Nhật Bản, mấy người nhân viên bảo vệ đang tuần tra ở gần cổng lớn.
Oda Kazue dừng xe ngoài cổng, lập tức đi vào trong, xin gặp chị đại Iga Tsuki.
Lúc này, trong nơi nghỉ mát thanh tịnh đẹp đẽ bên một cây cầu nhỏ, đám người Oda Kazue quỳ ở trước bậc thang làm từ gỗ lim ở ngoài một căn phòng, bọn họ biết, chị đại Iga Tsuki đang ngồi bên trong, gặp họ qua một cánh cửa.
“Cậu nói, Yoshimura Miyu của phái Koga mang theo một đôi nam nữ Việt Nam, khiêu chiến phái Iga chúng ta ở khách sạn Hoà Hảo, mà người phụ nữ Việt Nam chỉ trong một chiêu, đã nhẹ nhàng đánh bại được sau người các cậu?”
Từ sau cửa gỗ, truyền tới giọng nói của Iga Tsuki, tựa như tiếng hót của chim vàng anh, trong trẻo du dương.
Chỉ là trong âm giọng nói êm tai dễ nghe của cô ta, để lộ sự kinh ngạc, tuy thực lực của mấy người Oda Kazue bình thường, nhưng dù gì cũng là ninja giỏi của phái Iga, nếu cô ta xem xét trong phái Iga, muốn dễ dàng đánh bại được mấy người Oda Kazue, cũng chẳng có bao nhiêu người.
Theo như thế thì, thực lực của đối phương, ít nhất cũng tương đương với cô ta!
Oda Kazue lập tức cung kính nói: “Vâng ạ, người phụ nữ Việt Nam đó nhìn có vẻ tuổi không lớn, hẳn là xấp xỉ với chị đại ạ, hơn nữa còn rất xinh đẹp.”
“Ồ? Cô ta so với Yoshimura Miyu thì thế nào?”
“Yoshimura Miyu so với cô ta, giống như ánh đom đóm so với ánh trăng sáng trên trời vậy.” Oda Kazue vừa nhớ lại vẻ ngoài của Vũ Nhược Uyên, sắc mặt liền hoảng hốt.
Đột nhiên, vết thương trong lòng bàn tay truyền tới sự đau đớn, anh ta lập tức bừng tỉnh, trong lòng nghĩ thầm mà sợ hãi, cái cô người Việt Nam đó tuy đẹp thật đấy, nhưng lại là hoa hồng có gai, quá đáng sợ rồi.
“Cô ta đẹp thế cơ?” Iga Tsuki hỏi ra miệng, nhận được đáp án chắc chắn của Oda Kazue, cô ta hơi âm trầm.
Cô ta đã từng thấy Yoshimura Miyu, tuy tướng mạo không bằng cô ta, nhưng tốt xấu gì cũng là một người đẹp yểu điệu, nếu người phụ nữ Việt Nam kia hoàn toàn trên cơ Yoshimura Miyu? Vậy không phải là nói, cô ta cũng không đẹp bằng đối phương?
Iga Tsuki không tin, trong lòng xuất hiện sự hứng thú sâu sắc với Vũ Nhược Uyên.
Tiếp theo, cô ta tiếp tục nói: “Không phải cậu nói còn có một thiếu niên người Việt sao, còn nói muốn cấp cao của phái Iga tới khách sạn gặp anh ta, lẽ nào thực lực của anh ta, còn ghê gớm hơn người phụ nữ kia?”
“Nó?” Trong mắt Oda Kazue xẹt qua một tia khinh thường, cười nhạo một tiếng, nói: “Trên người nó, chúng em không cảm nhận được một tí hơi thở nào của người luyện võ cảc chắc chỉ là người bình thường không hiểu võ, hoàn toàn không cần chú ý.”
“Nhưng hơi lạ là, Yoshimura Miyu lại tình nguyện nhận thằng đó làm chủ nhân, theo suy đoán của em, chắc nó là đời thứ hai con nhà quan hay con nhà giàu nào đó có thế lực ở Việt Nam thôi, phái Koga tặng Yoshimura Miyu cho nó, đổi lấy sự hợp tác để bọn nó tới Nhật Bản đối phó phái Iga thôi ạ.”
“Nếu như vậy, có thể giải thích vì sao Yoshimura nhận nó làm chủ rồi, bọn nó vì sao lại vô duyên vô cớ tới địa bàn của phái Iga khiêu khích.”
“Ý cậu là bọn họ muốn ra oai với phái Iga?” Giọng nói Iga Tsuki trong trẻo nhưng lạnh lùng, ẩn chứa một sự lạnh lẽo, nói: “Nếu đối phương đã khiêu khích Iga như thế, vậy phải chuẩn bị tâm lý đối đầu với Iga, lần này, tự tôi sẽ dẫn mười ninjia giỏi tới khách sạn Hoà Hảo trước, giết chết đôi nam nữ Việt Nam không biết trời cao đất dày này!”
Dứt lời, một cỗ sát ý dày đặc tràn ngập khắp cả nơi ở đây.
Dưới sự ảnh hưởng của sát khí, đám người Oda Kazue đều hít một hơi lạnh, sau đó không thôi hưng phấn, chị đại đích thân ra tay, đối phương chắc chắn phải chết không nghi ngờ!