Vào thời khắc nguy cấp này, Trần Gia Bảo căn bản không thể quan tâm đến Hề Vũ Triều và những người khác, vì vậy anh chỉ có thể dùng toàn bộ sức lực của mình để chống lại Cung Thiên Kinh.
Ánh mắt anh kiên định, hai tay nắm chặt chuôi kiếm, anh dùng hết toàn bộ chân khí, làm tia chớp màu đỏ trên kiếm lại càng rực rỡ chói mắt.
“Hạ gục hết cho ta!”
Trần Gia Bảo hét lên một tiếng, quần áo trên người lay động, anh đột nhiên vung kiếm lên, ngay tức khắc, tia chớp màu đỏ của “Trảm Nhân Kiếm” thoát ra khỏi “Thiên Tế Kiếm”, mãnh liệt bắn thẳng về phía Cung Thiên Kinh.
Ánh mắt của Cung Thiên Kinh có chút thay đổi, hắn không nghĩ tới “Trảm Nhân Kiếm” lại có thể dùng như một loại kiếm khí, không kịp phòng bị, “Trảm Nhân Kiếm” trong nháy mắt liền tiếp cận Cung Thiên Kinh.
“Hừ, tài năng thấp kém!”
Cung Thiên Kinh khẽ hừ một tiếng, thủ đao đột nhiên đổi hướng, trực tiếp chặn lại “Trảm Nhân Kiếm”.
“Trảm Nhân Kiếm” không còn nhận được chân khí truyền đến liên tục của Trần Gia Bảo, sau khi giằng co với thủ đao trên không trung một hồi, liền biến mất vô hình.
Tuy nhiên, đối với Trần Gia Bảo, như vậy là đủ rồi.
Lợi dụng thế trận giằng co giữa Cung Thiên Kinh và “Trảm Nhân Kiếm”, Trần Gia Bảo lập tức rút lui, nhảy lùi về phía sau gần mười mét.
Nhưng Hề Vũ Triều và tứ đại Tông Sư đã kịp đuổi theo Trần Gia Bảo, ầm ĩ hét lớn bao vây anh.
Trần Gia Bảo vừa mới dùng toàn bộ sức lực để chạy thoát khỏi tay của Cung Thiên Kinh, lúc này chân khí trong cơ thể vẫn có chút ngưng trệ, đối mặt với sự liên thủ của tứ đại Tông Sư, cho dù có dùng đến “Vô Cực Quyền”, thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng chuyển hóa được phần nào nội lực của một trong bốn vị Tông Sư, còn lại ba vị Tông Sư, cũng đủ để đánh trọng thương Trần Gia Bảo!
Có thể nói, muốn tiếp hết chiêu thức của tứ đại Tông Sư, với tình trạng của Trần Gia Bảo lúc này, tuyệt đối là điều không thể.
Nhìn thấy chiêu thức của Hề Vũ Triều và những người khác sắp đánh trúng Trần Gia Bảo, đột nhiên, thanh kiếm Thu Thủy cực kỳ hung hãn xuất hiện xiên đến từ phía sau, mang theo sức mạnh của bão tố và sấm sét, đánh lui hai vị Tông Sư.
Chính là Đạm Đài Thái Vũ đã đến kịp lúc!
Vẻ mặt của Trần Gia Bảo vui mừng khôn xiết, mặc dù chân khí trong cơ thể vẫn còn ngưng trệ, nhưng vẫn đủ để đối phó với hai vị Tông Sư hậu kỳ cường giả!
Ngay lập tức, Trần Gia Bảo đưa tay trái ra, đập vào lòng bàn tay của Hề Vũ Triều, sau khi chuyển hóa nội lực, lập tức tung ra “Thiên Tế Kiếm”, trong tức khắc kiếm quang của “Thiên Tế Kiếm” hừng hực, anh lập tức vung kiếm, chém về phía vị Tông Sư Quế Ưu Nhiên.
Mặc dù kiếm quang này không phải là “Trảm Nhân Kiếm”, nhưng vẻ mặt của Quế Ưu Nhiên có hơi biến sắc, sau một chút do dự, anh ta lập tức rút chiêu và lui về phía sau.
Không thể nào, việc Trần Gia Bảo liên tục chém giết nhiều vị Tông Sư thật sự khiến người khác kinh hãi, trong lòng Quế Ưu Nhiên đã xuất hiện tâm lý, có đánh chết anh ta cũng không dám một mình chạm trán với kiếm quang của Trần Gia Bảo.
Sau khi tứ đại Tông Sư rút lui, không đợi Trần Gia Bảo thở phào nhẹ nhõm, Cung Thiên Kinh đã điên cuồng gấp rút đuổi theo, bị động bởi nộ khí của hắn ta, lá tre ở đằng sau bay tán loạn đầy trời, tạo nên một cảnh tượng khí thế kinh người!
Trong nháy mắt, Cung Thiên Kinh đã ở cách bốn mét trước mặt Trần Gia Bảo, sau đó nhảy vút lên cao, đấm một đấm thật mạnh về phía Trần Gia Bảo.
Khí lực mạnh mẽ bao trùm lên ba thước đất xung quanh Trần Gia Bảo, thậm chí đến cả Đạm Đài Thái Vũ đang đứng bên cạnh anh, cũng bị luồng khí lực mạnh mẽ này đẩy lùi ra sau vài bước.