Vào lúc này, bên trong sảnh lớn của một nhà hàng xa hoa của thành phố Đại Lương, ba người Trần Gia Bảo, Vũ Nhược Uyên và Yoshimura Miyu đang ngồi vào bàn ăn, thưởng thức những món ăn ngon mang hương vị chính thống. Mặc dù không phong phú và sâu sắc như những món ngon của Việt Nam nhưng nó cũng có những đặc điểm tinh tế và độc đáo riêng khiến người khác muốn ăn nhiều hơn nữa.
Hầu hết những người trong nhà hàng đều bị khuôn mặt xinh đẹp của Vũ Nhược Uyên và Yoshimura Miyu thu hút, thỉnh thoảng lại còn lén nhìn hai cô gái nữa. Trong lòng có cảm giác vừa ngạc nhiên vừa hâm mộ. Đương nhiên hình như có hơn 90% ánh mắt đều tập trung lên người Vũ Nhược Uyên xinh đẹp hơn.
Nhà hàng này là do Yoshimura Miyu chọn, từ sau khi đến nhà hàng này, cô ta có hơi không thích hợp, ánh mắt của cô ta cứ không chú ý mà đảo qua đảo lại giống như đang tìm ai đó vậy.
“Là một ninja tinh nhuệ của phái Koga, hẳn là cô rất hiểu về đối thủ là gia tộc Iga mới đúng nhỉ? Nói đi, cô biết gì về ninja của phái Iga?”
Bỗng nhiên, Trần Gia Bảo dường như không phát hiện ra sự khác lạ của Yoshimura Miyu, “không chú ý” mở miệng hỏi.
Cơ thể của Yoshimura Miyu run lên, còn tưởng rằng mình đã vô ý để lộ khuyết điểm rồi, nên vội vàng nhìn về phía Trần Gia Bảo, nhưng cô ta chỉ thấy Trần Gia Bảo đang cúi đầu thưởng thức món ăn trước mặt, không có phản ứng gì đặc biệt cả. Lúc này cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, cô ta nghiêm túc nói: “Thực ra cũng chẳng có gì để nói về phái Iga cả. Ngoại trừ Iga Chiho là người lợi hại nhất trong gia tộc Iga ra thì còn có hai cường giả nữa mà không thể xem thường được, cũng có thể so sánh với cường giả Tông Sư trung kỳ trong giới võ thuật Việt Nam, nhưng so với Takashima Seira cùng cảnh giới thì còn kém rất nhiều.
Ngoài ra, người nổi tiếng nhất của phái Iga không phải hai người này, thậm chí cũng không phải là Iga Chiho, mà là con gái của Iga Chiho – Iga Tsuki. Nghe nói nhan sắc và vẻ đẹp tuyệt trần của cô ấy cũng không thua kém gì cô Terai Chika đâu. Cô ấy còn được mệnh danh là viên ngọc sáng chói nhất của thành phố Đại Lương này, và được rất nhiều người theo đuổi.”
Nói đến câu cuối cùng, trong mắt của Yoshimura Miyu lóe lên một nửa sự ghen tị một nửa sự bất lực. Hiển nhiên người xinh đẹp như cô ta còn biết dung mạo của mình không xinh đẹp bằng Iga Tsuki thì có thể thấy được Iga Tsuki xinh đẹp như thế nào. Dù sao thì cũng không có nhiều người phụ nữ có thể khiến cho Yoshimura Miyu cam tâm chịu thua.
Trần Gia Bảo không nhịn được mà bật cười: “Ở trong một gia tộc ninja lấy thực lực làm chính mà người nổi tiếng không phải là Iga Chiho có thực lực mạnh nhất, mà lại là Iga Tsuki dựa vào sắc đẹp động lòng người, cũng không biết có phải là sự xót xa của gia tộc Iga hay không.”
Trong đối mắt của Yoshimura Miyu lóe lên một tia bắt mắt: “Ngài Trần đã nói đúng trọng điểm rồi đó, đó cũng là lý do tại sao mà mấy năm nay gia tộc Iga bị phái Koga chúng tôi áp đảo.”
“Vậy thực lực của Iga Tsuki thì như thế nào?” Ngược lại là Vũ Nhược Uyên lại có hứng thú. Trước giờ cô ta vẫn luôn kiêu ngạo về dung mạo xinh đẹp của mình, nên khi nghe nói có Iga Tsuki vô cùng xinh đẹp như vậy thì không ít thì nhiều cũng sẽ có ý nghĩ muốn so tài.
Yoshimura Miyu ngượng ngùng cười cười, giọng kính cẩn nói: “Về dung mạo bên ngoài thì đều xinh đẹp không tì vết như nhau, nhưng về cảnh giới thực lực thì hẳn là Iga Tsuki thua cô Vũ một chút.”
“Nếu nói như vậy thì thực lực của Iga Tsuki cũng đã đạt tới cảnh giới Tông Sư sơ kỳ rồi?”
Yoshimura Miyu gật đầu: “Nếu dựa theo sự phân chia thực lực của Việt Nam thì đúng thật là thực lực của Iga Tsuki đã đạt đến cảnh giới Tông Sư sơ kỳ rồi.”
Vũ Nhược Uyên gật đầu và cũng không nói gì nữa, trong lòng cô ta đang có hứng thú với Iga Tsuki. Cô ta muốn xem xem rốt cuộc là cô ta – người tài của Việt Nam này lợi hại hay là Iga Tsuki – viên ngọc sáng chói của Nhật Bản mạnh hơn.
Bỗng nhiên Trần Gia Bảo chú ý thấy ở lối vào sảnh lớn của nhà hàng có mấy người nhân viên có vẻ mặt rất lạ và chỉ tay vào họ, họ cũng đang nói chuyện với nhau rất nhỏ. Đáng tiếc là đối phương đang nói tiếng Nhật Bản nên Trần Gia Bảo nghe không hiểu, nhưng khi thấy vẻ mặt không hiền lành của đối phương thì hẳn là chẳng có ý gì tốt đẹp cả.