Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 883


Vẻ mặt Lại Chí Thành có chút phẫn nộ, nhưng nghĩ đến dung mạo tuyệt thế của vị nữ thần y này, đầu liền như có ngọn lửa, sự phẫn nộ vừa đến đó liền nhẹ nhàng biến mất, cười nói: “Nữ thần y, tôi hôm nay chính là tình thế ép buộc, nếu cô còn không ra đây, vậy tôi chỉ đành tự mình vào mời cô, đến lúc đó cô nam quả nữ trong một phòng, tôi sẽ làm ra chuyện gì tôi cũng không dám bảo đảm nữa.


Đám người xung quanh bỗng hiểu ra ý của anh ta mà phá lên cười.


“Vô sỉ!”


Đột nhiên tất cả nghe thấy một giọng nói phẫn nộ mà trong trẻo vang lên từ phía sau.


Lại Chí Thành cau mày nhìn lại, thì thấy hai nam một nữ đi tới, hai người nam thì không nói làm gì, tuy một người thì cao to, một người thì tướng mạo thanh tú, nhưng anh ta là thẳng nam, không hứng thú với đàn ông.


Ngược lại người con gái mà vừa nãy chửi anh, lại là vô cùng xinh đẹp, trẻ trung mơn mởn, tuy không thể so sánh với vị nữ thần y trong nhà tranh kia nhưng tuyệt đối cũng là mỹ nhân tuyệt thế.


Không cần phải nói, ba người này Trần Gia Bảo và hai an hem Ngụy Phong Lăng, bọn họ đều nghe thấy lời lúc nãy của Lại Chí Thành, biết được Lại Chí Thành mưu đồ đen tối, Ngụy Nhã Huyên liền trực tiếp mắng chửi.


Lại Chí Thành trong lòng không vui, nếu lúc bình thường, nói không chừng liền tiến lên trêu ghẹo Ngụy Nhã Huyên, nhưng bây giờ, tất cả tâm trí đều đặt lên vị nữ thần y kia, cho dù Ngụy Nhã Huyên cũng là mỹ nữ hàng đầu Phú Thọ, nhưng anh cũng ít đi vài phần hứng thú, cau mày hỏi lại: “Các người là ai, lại dám đến đây lo chuyện bao đồng, chán sống rồi sao?”


Như để chứng minh cho những lời đó, đám người mặc đồ đen bên cạnh liền hung tợn nhìn ba người Trần Gia Bảo bọn họ.


Trần Gia Bảo nhíu mày cười, trong lòng càng lúc càng hiếu kì, đám thủ hạ mà Lại Chí Thành mang theo đúng là nhiều thật, nhưng đều là người bình thường, đừng nói là đối phó với tuyệt thế cao thủ hay gì, cho dù đi đối phó với cao thủ võ đạo “Thông U Trung Kỳ” cũng không đủ.


Nếu người trong nhà tranh thật sự là Lưu Ly, với năng lực của cô ấy, làm sao lại để cho đám người này giương oai tác quái bên ngoài? Hoặc là, Lưu Ly thật sự hiền hậu như lời Hồng Liên nói, nên mới không muốn ra tay dạy dỗ đám người này.


Trần Gia Bảo suy tư, không khỏi dừng bước lại.


Ngụy Nhã Huyên còn nghĩ Trần Gia Bảo sợ đối phương, ánh mắt lộ ra vẻ khinh thường nói: “Xùy, còn nói mình là cậu Trần, mà nhìn thấy cảnh này liền sợ, đúng là quỷ nhát gan.”


Trần Gia Bảo đang trầm tư suy nghĩ, nên cũng không để ý đến cô ấy.


Ngụy Nhã Huyên càng tức giận hừ một tiếng, giậm chân, bước về phía trước.


Lúc này, Ngụy Phong Lăng đã sải bước đi tới, bên kia người đông thế lớn, nhưng sự kiêu ngạo bao năm qua, khiến hắn chẳng sợ gì, cao giọng nói: “Tôi là Ngụy Phong Lăng thành phố Phú Thọ, nghe danh nữ thần y hành y cứu thế, từ bi độ người, đã sớm sinh lòng ngưỡng mộ, là nữ thần y xuất chúng, người anh em này, anh mang nhiều người thế này đến ép nữ thần y, là muốn phá hoại sao?”


Ngụy Nhã Huyên cười cười, không giấu sự khinh thường Lại Chí Thành trong đôi mắt.


Lại Chí Thành trong lòng nổi lửa giận, vẻ mặt bình tĩnh, đi đến bên cạnh Ngụy Phong Lăng nói: “Anh vừa rồi là đang lên lớp tôi sao?”


Ngụy Phong Lăng nhận ra được địch ý của đối phương, có điều cao ngạo như anh ta, tự nhiên sẽ không bằng lòng nhận thua, nói: “Đúng thì làm sao?”


Đột nhiên, Lại Chí Thành một chân đã Ngụy Phong Lăng ngã xuống, cười lạnh nói: “Đồ ngu.”


Ngụy Phong Lăng tức giận, đang định đứng dậy, đột nhiên, bóng người trước mắt lấp lóe, xoét xoét xoét, đám người áo đen đã giương súng ra, nhắm về phía anh và Ngụy Nhã Huyên.


Nhất thời, Ngụy Phong Lăng mặt tái nhợt, Ngụy Nhã Huyên kinh động hét lên.


Trên núi Yên Tử, thâm sâu nơi sơn động, tình huống đột phát, ai cũng không nghĩ đến, Lại Chí Thành lời lẽ không đúng, lại khó dễ an hem Ngụy Phong Lăng.


Trần Gia Bảo trầm tư, nếu như lời Hồng Liên nói, Lưu Ly là người vô cùng từ bi, nếu người phụ nữ trong nhà tranh, thật sự là Lưu Ly, cô ấy tuyệt đối sẽ không ngồi im không quản.


Nghĩ tới điều này, Trần Gia Bảo quyết định tạm thời yên tĩnh quan sát đã, chỉ là chỗ xấu duy nhất, lại là an hem Ngụy Phong Lăng có thể phải chịu chút khổ, có điều, nếu anh em bọn họ đã từng trước mặt anh thương lượng chuyện đào góc tường nhà anh, vậy cứ để bọn họ chịu chút khổ cũng là xứng đáng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK