Bên kia, Hoàng Trấn Hưng ở trong đám người cũng vội nói: “Cậu Ngô, thực lực của Trần Gia Bảo quả thực còn lợi hại hơn cả so với tưởng tượng của chúng ta, anh ta đã uống 4 chén rượu độc như thế mà cũng không thấy gì, tôi đoán “Huyền Âm Xuyên Tràng Đan” của anh chưa chắc đã có tác dụng, hay là… Hay là chúng ta đừng nên chọc vào Trần Gia Bảo thì hơn, nhân lúc còn đông người như thế này, chúng ta cứ chạy xuống núi trước đã nhé?”
Thanh âm của anh ta khẽ run rẩy biểu hiện trong lòng của anh ta lúc này vô cùng sợ hãi.
Thần sắc của Ngô Thanh lúc này cũng vô cùng sợ hãi, thực lực của Trần Gia Bảo hoàn toàn vượt ngoài sự tưởng tượng của anh ta, thế mà trước đấy anh ta còn năm lần bảy lượt đi khiêu khích Trần Gia Bảo, chỉ dựa vào hành vi này thôi thì cũng có khác gì so với chịu chết chứ?
“Ực” một tiếng, Ngô Thanh thầm nghĩ về tình hình mà không khỏi sợ hãi nuốt nước bọt, nói: “Được… Được, thế thì chúng ta liền… Đi thôi.”
Ngồi ở vị trí chủ trì trên võ đài, Vũ Hoàng Việt giơ ngón tay cái, tấm tắc khen ngợi nói: “Lợi hại, thật sự quá lợi hại, tên nhóc Trần Gia Bảo này quá lợi hại, hạ gục toàn bộ bốn tuyển thủ hạt giống của nhà họ Vũ chúng ta, gọi thẳng mặt chỉ tên cấp cao của nhà họ Vũ, thậm chí còn phải khiến lão Giang đứng ra xin lỗi, cuối cùng vẫn có thể đoạt được chức quán quân, Trần Gia Bảo thể hiện ngoài mong đợi như thế, chắc chắn cậu ta nằm trong số những người cùng lứa mà em đã gặp… Không, là trong số những người cùng lứa mà em đã gặp qua, thì số người khiến em phải than lên sợ hãi như thế thật sự là không có ai.”
“Quả thực cậu ta rất lợi hại, nhưng đáng tiếc…” Vũ Nhuận Nguyệt gật gật đầu, vẻ mặt có chút buồn rầu, Trần Gia Bảo giành được chức quán quân, như vậy thì Vọng Ngọc Chi sẽ bị anh ta lấy đi, nhà họ Vũ lần này không chỉ mất đi danh dự, mà còn mất đi bảo bối cất trong lòng bàn tay, tóm lại một câu, nhà họ Vũ mất mát quá lớn rồi!
Còn ở bên kia, Vũ Thịnh Nam và Vũ Bảo Minh trừng mắt nhìn Trần Gia Bảo, hận không thể cướp danh hiệu quán quân từ trong tay của Trần Gia Bảo về, còn Vũ Nhược quân dùng ánh mắt đẹp đánh giá Trần Gia Bảo, trong mắt khẽ lóe ra tia sáng, không biết anh ta đang nghĩ gì.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Trần Gia Bảo ngẩng đầu nhìn về phía Vũ Vô Song đang ở vị trí chủ trì ở trên võ đài: “Trận đấu đã kết thúc rồi, thắng bại cũng đã rõ, ước định lúc đó giữa ông và tôi có nên thực hiện luôn không?”
Sắc mặt của Vũ Vô Song nhất thời thay đổi, Vọng Ngọc Chi là bảo bối của nhà họ Vũ, ông ta tuyệt đối không thể giao cho Trần Gia Bảo được!
Sắc mặt của Vũ Vô Song biến đổi không ngừng, ông ta không nói gì.
Trần Gia Bảo khẽ cau mày, chẳng lẽ Vũ Vô Song định không đem Vọng Ngọc Chi giao cho anh sao?
Ở vị trí chủ trì trên võ đài, Vũ Lâm Giang bị không khí xung náo nhiệt xung quanh cuốn hút, hơn nữa bản thân ông ta cũng rất xem trọng Trần Gia Bảo, khóe miệng của lộ ra ý cười, cười ha ha nói: “Vô Song, giữa con với Trần Gia Bảo còn có ước định gì sao?”
Vũ Vô Song lúc này mới phản ứng lại, cười khổ một tiếng rồi nói: “Lão Giang, con cũng không lừa người nữa, lúc trước con đã thách đố Trần Gia Bảo, nếu như Trần Gia Bảo không đoạt được giải quán quân trong cuộc thi Đông y thì sẽ phải ở lại núi Vụ Ẩn 3 năm.”
“Với y thuật cao minh của Trần Gia Bảo, nếu như cậu ta có thể ở lại núi Vụ Ẩn 3 năm thì đối với núi Vụ Ẩn có lẽ cũng là một chuyện tốt, thế nhưng chắc chắn Trần Gia Bảo sẽ không vui.” Vũ Lâm Giang gật gật đầu nói: “Vậy nếu như Trần Gia Bảo đoạt giải quán quân thì sao?”
“Nếu như Trần Gia Bảo thắng…” Vũ Vô Song cười khổ một tiếng, nói: “Vậy thì đem Vọng Ngọc Chi đưa cho cậu ta.”
Ba chữ Vọng Ngọc Chi vừa vang lên, ngoại trừ Vũ Trầm Minh và Vũ Nhuận Nguyệt đã biết chuyện thì những người còn lại thì sợ ngây người.
“Cái gì? Con dám lấy Vọng Ngọc Chi ra đặt cược ư?” Vũ Lâm Giang vô cùng khiếp sợ, ánh mắt của ông ta vô cùng giận dữ: “Hồ đồ, sao con lại hồ đồ thế chứ, nhà họ Vũ mất gần trăm năm, mới thành công tạo ra được Vọng Ngọc Chi, thế mà con lại dám lấy Vọng Ngọc Chi ra đặt cược, sao con lại hồ đồ thế chứ!”
Thậm chí ngay cả Vũ Hoàng Việt cũng vô cùng khiếp sợ, ngay cả anh ta là thế tổ thế hệ thứ 2 mà cũng biết Vọng Ngọc Chi có ý nghĩa quan trọng như thế nào đối với nhà họ Vũ, dựa vào việc Trần Gia Bảo thắng trận đấu, như vậy chẳng phải là phải đưa Vọng Ngọc Chi cho Trần Gia Bảo hay sao? Khó trách ông nội với lão tam lại cố ý gây khó dễ cho Trần Gia Bảo như thế, khó trách bọn họ dùng mọi cách dốc hết sức ngăn cản Trần Gia Bảo đoạt vị trí quán quân, xem ra tất cả đều là vì Vọng Ngọc Chi.