Người đẹp này chính là Thu Vũ Liên, sau khi Trần Gia Bảo quyết định đến thành phố Văn Lan vào tối qua, anh đã gọi cho Thu Vũ Liên để cô ta chuẩn bị trước.
Xét cho cùng thì Trần Gia Bảo đối với thành phố Văn Lan cũng không quen thuộc, mà tu vi của Thu Vũ Liên không tệ, cô ta thông minh lanh lợi, mà điều quan trọng nhất là Thu Vũ Liên rất xinh đẹp, có một người đẹp như vậy ở bên cạnh, cũng cảm thấy vui tai vui mắt.
Khuôn mặt xinh xắn của Thu Vũ Liên hồng hào, cô ta chủ động nắm lấy cánh tay của Trần Gia Bảo, vừa đi ra ngoài nhà ga, vừa mím môi cười: “Tới quán bar uống rượu, chúc mừng anh chiến thắng trở về, sau đó đi tới khách sạn, anh thấy sao?”
“Là một người đàn ông bình thường, làm sao anh có thể từ chối khi có một người phụ nữ xinh đẹp mời anh chứ?”
Thu Vũ Liên càng vui vẻ hơn, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Lúc ra nhà ga, bên ngoài có hạt mưa nhỏ tí tách rơi xuống, Thu Vũ Liên chủ động cầm ô cho Trần Gia Bảo rồi đi bộ đến bãi đỗ xe.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này gần như là hóa đá tại chỗ, nếu bọn họ có một người bạn gái xinh đẹp như vậy, đừng nói là cầm ô che mưa cho cô ấy, bọn họ còn hận không thể nâng niu trong lòng bàn tay, thằng nhóc này thì hay rồi, vậy mà lại để cho người đẹp che ô cho anh ta, chết tiệt, rau cải trắng tốt như vậy lại cho heo ăn, đúng là không công bằng mà!
Trần Gia Bảo ngồi trong xe của Thu Vũ Liên, xe chạy dưới trời mưa, chưa đầy nửa tiếng đồng hồ đã đến trung tâm thành phố, tìm một quán bar cao cấp.
Sau khi xuống xe, Trần Gia Bảo nhìn lên, thấy tấm biển trước cửa quán bar ghi quán bar Sâm Lâm, trong bãi đỗ xe cũng có rất nhiều xe hơi hạng sang, chẳng hạn như Porsche. Rõ ràng là quán bar này kinh doanh rất tốt.
Thu Vũ Liên để ô vào trong xe, khoác tay Trần Gia Bảo bước vào quầy bar, đột nhiên, tiếng nhạc sôi động, nhịp nhàng xen lẫn mùi rượu vang lên.
Cả hai chủ động tìm một vị trí yên tĩnh hơn và gọi hai ly cocktail màu xanh, chứa đầy tình cảm.
“Ly này là kính anh sống sót qua tai nạn, sau này nhất định sẽ hạnh phúc.” Thu Vũ Liên ngồi bên cạnh Trần Gia Bảo, chủ động uống một hớp ở trong ly, trên gò má xinh đẹp dần hiện lên một đám mây đỏ, mím môi cười: “Thật ra em vẫn cảm thấy lo lắng, thành phố Văn Lan là địa bàn của nhà họ Sầm, anh nghênh ngang đến đây, không sợ sao?”
Trần Gia Bảo nhướng mày hỏi: “Còn em? Biết ở bên cạnh anh sẽ có nguy hiểm, tại sao sau khi anh gọi điện thoại cho em thì em lại đến Văn Lan?” tải áp Hola để đọc tiếp nhé.
“Bởi vì em là người phụ nữ của anh.” Đôi mắt của Thu Vũ Liên tỏa sáng lấp lánh.
“Ha ha.” Trần Gia Bảo khẽ cười, tâm trạng rất tốt, ôm lấy eo của Thu Vũ Liên, chủ động hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô ta.
Khuôn mặt xinh xắn của Thu Vũ Liên ửng đỏ, ánh mắt đầy vẻ vui sướng, cô ta nhiệt tình đáp lại.
Một lúc sau, hai người tách ra.
Trong mắt Thu Vũ Liên hiện lên niềm vui, cô ta cầm ly rượu lên, nhấp một ngụm rượu, nhiệt tình đặt lên đôi môi đỏ mọng, chậm rãi uống hết ly cocktail màu xanh lam.
Kích thích, ướt át.
Trần Gia Bảo tận hưởng sự phục vụ nồng nhiệt của Thu Vũ Liên, chỉ cảm thấy ba nghìn sáu trăm lỗ chân lông toàn thân đều thư giãn thoải mái, người phụ nữ này đúng là yêu tinh.
Đột nhiên, chỉ nghe bàn bên trái phía trước, giọng nói của một người phụ nữ đột ngột vang lên: “Đúng rồi, cậu Lư, hai cái tên được lưu truyền phổ biến gần đây ở Trung Thiên là Trần Gia Bảo và Lưu Ly, ngay cả mấy cô gái như tôi hay bạn thân của tôi chỉ xem phim truyền hình thần tượng, đều đã nghe hơn trăm lần, bọn họ rốt cuộc là ai, đã làm ra chuyện gì, làm thế nào mà bọn họ đột nhiên trở nên nổi tiếng như vậy?”