Thế nhưng, gương mặt Cao Triết ở bên cạnh lại vô cùng nhăn nhó, chắc chắn là anh ta đối với sự tồn tại của Trần Gia Bảo tương đối khó chịu, hừ lạnh một tiếng, nói: “Bữa tiệc này tuy rằng vô cùng hoành tráng, được coi là lớn nhất tỉnh ở Phú Thọ, thế nhưng, một gia tộc nhỏ ở tỉnh Phú Thọ cũng có thể tham gia như vậy, có lẽ ngưỡng cửa để tham gia bữa tiệc cũng không được tính là quá cao. Hiện tại Trần Gia Bảo có thể xuất hiện ở chỗ này, cũng không tính là chuyện kỳ lạ gì, càng không phải chuyện gì đáng chú ý, ít nhất, anh ta so với người tổ chức bữa tiệc như nhà họ Cao chúng tôi, còn lâu mới có thể sánh kịp được!”
Trần Gia Bảo lắc đầu cười khẽ, anh còn lâu mới so sánh được với nhà họ Cao sao? Sợ là người đứng đầu nhà họ Cao nghe được, phải đập mạnh vào mặt Cao Triết một trận.
Thượng Tiếu Vi lập tức khó chịu nói: “Này, rốt cuộc anh đã xong chưa? Lúc Gia Bảo không xuất hiện, anh nói Gia Bảo không có tư cách tham gia bữa tiệc này, chờ Gia Bảo đã tới, anh lại nói ngưỡng cửa bữa tiệc không cao, thật sự là cái gì anh cũng có thể nói được, tôi thấy, có phải anh cố ý kiếm chuyện hay không? Còn nữa, anh là người nhà họ Cao, cùng với mấy người tổ chức bữa tiệc này thì có cái gì đặc biệt, nhà họ Cao còn không phải bị anh Trần ép buộc, cho nên chỉ có thể bất đắc dĩ tổ chức bữa tiệc này sao, chờ xem đến cuối cùng anh Trần sẽ đối xử với nhà họ Cao các anh như thế nào?”
Sắc mặt Cao Triết biến đổi, không ngờ Thượng Tiếu Vi lại trực tiếp lấy anh Trần ra áp chế anh ta, thế nhưng điều này cũng không khó khăn cho anh ta, cười lạnh nói: “anh Trần là nhân vật cao quý cỡ nào? Lấy lực của một người đàn áp một tỉnh, nhất định phải để lại tiếng tăm lớn trong lịch sử tỉnh Phú Thọ, ngay cả nhà họ Hoàng cũng bị anh Trần đè ép, nhà họ Cao chúng tôi thua anh Trần, thì có cái gì to tát? Nếu như tôi nói bữa tiệc này là một bộ phim, vậy anh Trần là nhân vật chính xứng đáng dưới ánh đèn sân khấu, mà mười gia tộc lớn chúng tôi lại làm nổi bật vai diễn của anh Trần, còn lại một đám gia tộc vừa và nhỏ lại là diễn viên quần chúng, về phần Trần Gia Bảo bên cạnh cô, sợ là ngay cả vai người qua đường đứng xem cũng không diễn được!”
Trên mặt Trần Gia Bảo nghe vậy thì lộ ra biểu cảm khó hiểu, Cao Triết đầu tiên là khen anh Trần một phen, sau đó lại luôn hạ thấp Trần Gia Bảo, hết lần này tới lần khác anh ta ngưỡng mộ “anh Trần” rồi lại nói xấu anh, làm cho anh cũng không biết nên cười hay nên tức giận.
Sắc mặt Thượng Tiếu Vi lại trở nên khó nhìn hơn, tuy là Cao Triết nói chuyện khó nghe, nhưng tất cả những gì anh ta nói đều là sự thật, ngay cả phản bác lại cô ta cũng không biết nên nói như thế nào.
Cô ta thấy sắc mặt Trần Gia Bảo khó hiểu, còn tưởng rằng anh bị lời nói khó nghe của Cao Triết làm tổn thương đến lòng tự trọng, cho nên chủ động nắm tay Trần Gia Bảo, dịu dàng nói: “Gia Bảo, mặc kệ người khác nói gì, anh chính là nhân vật có một không hai trong lòng tôi.”
Trong lòng Trần Gia Bảo ấm áp, Thượng Tiếu Vi không biết thân phận thực sự của anh, nhìn thấy một cái đã đặt hết tâm tư vào anh, lại còn bảo vệ anh như vậy, chứng minh Thượng Tiếu Vi chính xác là một cô gái đáng quý.
Anh cười vỗ vỗ tay Thượng Tiếu Vi, nửa đùa nửa thật nói: “Nếu cô coi tôi là nhân vật chính, vậy tôi nhất định sẽ khiến cô trở thành người phụ nữ xinh đẹp rạng rỡ dưới ánh đèn sân khấu này, tận hưởng ánh mắt hâm mộ của mọi người.”
Cao Triết khinh thường cười nhạo một tiếng, hiển nhiên cho rằng Trần Gia Bảo đang khoe khoang.
Thượng Tiếu Vi lại nặng nề gật đầu, trong mắt hiện lên vô cùng dịu dàng, tiến đến bên tai Trần Gia Bảo nhỏ giọng cười nói: “Hì hì, tuy rằng Mộng Vũ và Cao Triết đều cho rằng anh đang khoe khoang, nhưng tôi lại nghe thấy những lời ấy vô cùng thoải mái, anh ngồi xuống đây trước, tôi đi rót cho anh một ly rượu, xem như là phần thưởng cho những lời này của anh.”
Nói xong, Thượng Tiếu Vi vui vẻ đi về phía khu rượu vang đỏ.
Trần Gia Bảo nhìn bóng lưng Thượng Tiếu Vi đi dần xa, càng cảm thấy Thượng Tiếu Vi chân thành, thẳng thắn, tuy rằng có đôi khi hơi ngốc nghếch, nhưng ai lại biết, nói không chừng Thượng Tiếu Vi mới là người thông minh nhưng giấu tài?