Sắc mặt Thượng Tiếu Vi đỏ lên một chút, chỉ có thể uống rượu che giấu tay chân luống cuống, trên thực tế đến bây giờ cô ta cũng không rõ ràng, bạn trai mình đuổi theo ở quán bar, sao lại trở thành anh Trần ở tỉnh Phú Thọ?
cô ta choáng váng, tuy rằng có rất nhiều chuyện muốn hỏi Trần Gia Bảo, nhưng cũng biết hiện tại thời cơ không đúng, chỉ có thể cố nén tò mò.
Bên này bọn họ vui vẻ nói có cười, nhưng cuộc đối thoại giữa bọn họ, không hề bỏ một quả bom đang ở phòng khách quý.
Trong lòng mọi người ở phòng khách quý dâng lên sóng to gió lớn, lúc này mới biết được, khó trách bữa tiệc này không thấy bóng dáng Bùi Phong, thì ra là đi đến làng quê, nếu như ở thời cổ đại, điều này đã tương đương với việc bị “lưu đày”.
Ngay sau đó, trong lòng bọn họ dâng lên một ý nghĩ: Bùi Phong lấy ra 51% cổ phần, chẳng những bảo toàn cho nhà họ Bùi, hơn nữa còn có thể bảo vệ tính mạng của anh ta, nếu bọn họ cũng hiến 51% cổ phần, có phải cũng có thể bảo toàn tính mạng của bọn họ cùng gia tộc sau lưng hay không?
Phải biết rằng, 51% cổ phần tuy rằng rất nhiều, nhưng đối với tính mạng gia đình và tiền đồ gia tộc tương ứng của bọn họ mà nói, lấy ra một nửa tài sản thì tính là cái gì? Sau tất cả, nếu cuộc sống đã chấm dứt, thì có nhiều tiền hơn cũng vô ích!
Trong lúc nhất thời, những người đứng đầu như Hoàng Văn Khánh, Cao Chí Kiệt đều tự mình tính toán.
Bên cạnh đó, Hề Như Kiên nhìn thấy sắc mặt của đám người Hoàng Văn Khánh, Cao Chí Kiệt, biết bọn họ cũng đang có ý nghĩ giống nhau, trong lòng không khỏi cười lạnh liên tục, Bùi Tuệ Lâm tốt xấu gì cũng là một cô gái xinh đẹp nổi danh xa gần, hơn nữa nhìn qua còn có quan hệ mập mờ với anh Trần, nhà họ Bùi có thể được anh Trần đối đãi như vậy thì cũng có lý, nhưng Hoàng Văn Khánh cũng muốn có được sự đối đãi như vậy, quả thực là nằm mơ!
“Trước sau tổng cộng mình xuất ra 60% cổ phần, hơn nữa chủ động làm chó của anh Trần, mới để anh Trần lưu lại cho mình một mạng, hơn nữa ủng hộ tôi làm người nắm quyền nhà họ Hề. Hiện tại bọn Hoàng Văn Khánh lại muốn chỉ lấy ra 51% cổ phần, lại muốn đạt được hiệu quả tương tự, quả thực là mơ mộng, mình cũng không tin anh Trần sẽ làm việc này mà không có lãi!”
Hề Như Kiên nghĩ tới đây, khoái chí với những gì anh ta tự suy tính không thôi, đồng thời trong lòng cười lạnh liên tục, chuẩn bị chờ xem đám người Hoàng Văn Khánh bị chê cười.
Ba người phụ nữ có thể dựng thành một vở kịch, Bùi Tuệ Lâm, Lưu Vũ Tình cùng Thượng Tiếu Vi, bọn họ càng trò chuyện càng sôi nổi, không bao lâu giống như đã quên sự tồn tại của Trần Gia Bảo vậy.
Nhưng trên thực tế, trong lòng ba người phụ nữ đều đặt ở trên người Trần Gia Bảo, cho dù là ai cũng có rất nhiều chuyện muốn nói với Trần Gia Bảo, chỉ là ngại hai cô gái còn lại mà thôi.
Đột nhiên, cửa phòng khách quý bị đẩy ra, một nam hai nữ ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào, trong nháy mắt thu hút sự chú ý của mọi người ở đây.
Chính là Hàn Đông Vy, Liễu Thanh Vân cùng Ngụy Phong Lăng!
Hàn Đông Vy và Liễu Thanh Vân liếc một cái nhìn thấy Trần Gia Bảo ngồi ở giữa ba người phụ nữ, trong lòng vừa tức giận vừa buồn cười, mấy ngày nay vì chuyện của Trần Gia Bảo mà cô bận rộn đến mức đau đầu, Trần Gia Bảo lại giống như một người không có việc gì, nhàn nhã, thoải mái vô cùng.
Ánh mắt Trần Gia Bảo sáng ngời, đứng lên đi về phía Hàn Đông Vy, nhẹ nhàng nắm lấy tay ngọc ngà của Hàn Đông Vy, cười nói: “Chị Vy, chị tới đây sao?”
Hàn Đông Vy nhìn về phía ba cô gái Lưu Vũ Tình một cái, nũng nịu nói: “Như thế nào, có phải trách tôi làm hỏng chuyện tốt của anh không?”
“Chị Vy nghĩ đi đâu vậy, chị đến vừa đúng lúc, hiện tại có thể bắt đầu làm việc chính.” Trần Gia Bảo cười nghênh đón Hàn Đông Vy đến vị trí chủ tịch phòng khách quý.
Đám người Hoàng Văn Khánh cũng không biết Hàn Đông Vy, ban đầu trong lòng còn có chút khó chịu, bữa tiệc quan trọng như vậy, Ngụy Phong Lăng sao lại mang theo hai người phụ nữ xa lạ tham gia?