Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 36





Tạ Hoàng Dương vừa khiếp sợ lại vừa kích động, cười ha ha, trong lòng cảm thấy vô cùng yên tâm, nói: “Trần Gia Bảo chắc chắn là một thiên tài. Cũng may nhà họ Tạ chúng ta đã qua lại với cậu ta trước. Gần quan được ban lộc, đúng là trời đã phù hộ cho nhà họ Tạ chúng ta! Anh Dũng, chốc nữa hãy truyền lệnh xuống, không, bây giờ truyền lệnh xuống luôn đi, về sau Trần Gia Bảo chính là khách quý của nhà họ Tạ chúng ta. Nhà họ Tạ từ trên xuống dưới phải đối xử một cách tôn kính, không thể làm mất lòng cậu ấy, người nào làm trái lệnh thì sẽ bị xử lý theo gia pháp! Ngoài ra quan hệ giữa Hàn Đông Vy và Trần Gia Bảo khá là thân thiết. Sau này cũng phải đề cao đãi ngộHàn Đông Vy lên, con bé ấy có thể tham gia hội nghị quyết định sách lược về lợi ích cốt lõi của nhà họ Tạ. Với lại để cho Hàn Đông Vy phụ trách việc tiếp đón Trần Gia Bảo.”





“Bố yên tâm, con sẽ truyền lệnh xuống bên dưới ngay.” Trong lòng Tạ Anh Dũng khiếp sợ không thôi, Trần Gia Bảo, sợ rằng trong tương lai cậu ta thật sự có thể đi ngang ở thành phố Hòa Bình.





Không nói tới Tạ Hoàng Dương đang vô cùng hưng phấn kích động, lại nói về Trần Gia Bảo đang ngồi ở bên trong chiếc xe Bugatti Veyron của Tạ Cẩm Tú. Tạ Cẩm Tú đích thân lái xe, Hàn Đông Vy đi cùng, nếu chuyện này mà được truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ khiến toàn bộ đàn ông ở thành phố Hòa Bình vừa hâm mộ vừa ghen tị mất.





Không đến một ngày đã trở thành tổng giám đốc của trung tâm thương mại ở thành phố Hòa Bình một cách dễ dàng, Hàn Đông Vy cảm thấy giống như là cô đang nằm mơ vậy, mà tất cả những thứ này đều là nhờ Trần Gia Bảo.





Nghĩ đến đây, trong lòng cô tràn ngập sự cảm kích, ánh mắt khi nhìn về phía Trần Gia Bảo cũng thay đổi.





Đương nhiên Hàn Đông Vy còn chưa biết Tạ Hoàng Dương đã ra quyết định – về sau sẽ để cô tham gia quyết định sách lược cốt lõi của nhà họ Tạ, chắc chắn địa vị của cô sẽ lại tăng thêm một bậc. Nếu Hàn Đông Vy biết được chuyện này, chắc chắn sẽ càng thêm cảm kích Trần Gia Bảo.





Tạ Cẩm Tú vừa lái xe, vừa âm thầm quan sát Trần Gia Bảo.





Tuổi còn trẻ mà y thuật đã cao siêu, kiến thức uyên thâm, khi đối mặt với người đứng đầu một phương như Tạ Hoàng Dương, thái độ cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh, phong thái phi phàm.





Tất cả những điều này không khỏi khiến cho Tạ Cẩm Tú cảm thấy tò mò và khó hiểu.





Ánh mắt của cô xuất hiện gợn sóng, hé đôi môi thơm, hỏi: “Anh Trần, y thuật của anh cao siêu như vậy, không biết anh đang làm việc ở đâu nhỉ? Bệnh viện ở trung tâm thành phố Hòa Bình sao?”





Trần Gia Bảo lắc đầu nói: “Không phải.”





“Bệnh viện hạng ba?”





“Cũng không phải.”





Tạ Cẩm Tú có chút kinh ngạc, sau đó thoải mái cười nói: “Tôi biết rồi, vậy chắc là bệnh viên ở trung tâm thủ đô đúng không? Y thuật của anh cao siêu như thế, chỉ có làm việc ở bệnh viện trung tâm thủ đô thì mới phù hợp với thân phận và địa vị của anh thôi.”





“Không, cũng không phải.” Trần Gia Bảo tiếp tục lắc đầu nói.





Tạ Cẩm Tú càng thêm tò mò, trong lòng âm thầm suy đoán, chẳng lẽ là làm việc cho các bệnh viện lớn ở nước ngoài?





Trần Gia Bảo cười nói: “Tôi chỉ là một nhân viên phục vụ làm việc ở quán ăn thôi.”





Tạ Cẩm Tú không khỏi sửng sốt, ngay sau đó “Phụt” cười thành tiếng. Cô tức giận liếc anh một cái, nói: “Anh Trần, anh cũng hay nói giỡn thật đấy. Y thuật của anh lợi hại như vậy, sao có thể là nhân viên phục vụ được chứ?”





Trần Gia Bảo cạn lời, ông đây nói thật mà, tại sao cô lại không tin nhỉ.





Hàn Đông Vy xấu hổ nói: “Cô Tạ, anh ấy nói không sai. Đúng là anh ấy đang làm nhân viên phục vụ cho một tiệm ăn vặt.”





Tạ Cẩm Tú ngạc nhiên, cô giống như vừa nghe được chuyện nghìn lẻ một đêm vậy.
Chương 37



Y thuật cao siêu, tiền đồ rộng mở như Trần Gia Bảo, vậy mà lại chỉ là một nhân viên phục vụ thôi sao?



Ông nội mắc ung thư não giai đoạn cuối – căn bệnh mà ngay cả các chuyên gia hàng đầu trong nước cũng bó tay, vậy mà lại được một nhân viên phục vụ của một tiệm ăn vặt chữa khỏi?



Từ khi nào thế giới này lại trở nên điên rồ đến vậy?



Cuối cùng, sau khi nhìn thấy Trần Gia Bảo xuống xe ở bên ngoài một tiệm ăn vặt, Tạ Cẩm Tú mới vô cùng khó khăn chấp nhận sự thật này.



Tạ Cẩm Tú và Hàn Đông Vy xuống xe đưa tiễn.



Hai cô vốn là nữ thần bậc nhất, phong thái trang nhã cao sang, một người quyến rũ mê hoặc, một người rực rỡ xao xuyến lòng người, tựa như hai đóa hoa sen Tịnh Đế, ai có ưu thế của người nấy.



Chỉ trong giây lát, cảnh tượng này đã lập tức thu hút được ánh mắt của tất cả những người qua đường xung quanh.



Trông thấy hai cô hẳn là bọn họ cũng rất tò mò, không biết ai có vinh hạnh làm bạn cùng hai người đẹp này, mà khi họ thấy Trần Gia Bảo, ai nấy đều vô thức nghĩ đến cụm từ “bám váy”, để rồi từ đó, mọi người đều nhìn anh chàng bằng ánh mắt ghen tị và khinh bỉ.



Hàn Đông Vy vô cùng cảm kích, cô chân thành nói: “Gia Bảo, cảm ơn cậu.”



Nếu không nhờ Trần Gia Bảo, Tạ Hoàng Dương sẽ không đặc cách đề bạt cô.



Trần Gia Bảo từ trên nhìn xuống cô, đột nhiên con ngươi đảo nhẹ, trêu đùa nói: “Thế ư? Chị Vy, vậy chị định cảm ơn tôi thế nào đây?”



Gương mặt tươi cười của Hàn Đông Vy thoáng đỏ lên, bất chợt lườm anh một cái như đang oán trách, sau đó bước lại gần, ôm lấy Trần Gia Bảo ngay trước mắt bao người, rồi kề sát tai anh, nhẹ nhàng hà hơi một cái, khe khẽ cười nói: “Cậu em hư đốn này, chị cảm ơn em bằng cách này có phải cực kì xao xuyến, cực kì say lòng không?”



Xung quanh đã có bao người tổn thương tan vỡ con tim vì hành động ấy, ai nấy đều trợn to mắt, căm tức nhìn Trần Gia Bảo, nếu ánh mắt có thể giết người, phỏng chừng Trần Gia Bảo đã bị xẻ banh thành từng mảnh.



Được ôm một người đẹp cực kì quyến rũ như thế vào lòng, mũi còn ngửi thấy mùi hương thoảng đâu đây, Trần Gia Bảo không nhịn được xao xuyến trong lòng, khóe miệng cũng đã treo lên một nụ cười xấu xa.



Anh vốn chẳng phải kẻ ngây thơ chưa biết gì, bằng không cũng sẽ không trêu chọc hoa khôi sở Cảnh Sát Liễu Ngọc Anh là vợ nhỏ ngay lần đầu tiên gặp gỡ.



Lúc này, người đẹp nép trong lòng, Trần Gia Bảo cũng không ra vẻ quân tử, chuẩn bị vòng tay ôm Hàn Đông Vy, tranh thủ chấm mút người đẹp một chút.



Nào ngờ, dường như Hàn Đông Vy đã phát hiện ý đồ của anh, ngay trước khi Trần Gia Bảo vòng tay qua eo cô, cô đã lùi lại, cười khúc khích nói: “Cậu em hư đốn này, cậu không ngoan nhé, hẹn gặp lại lần sau nha.”



Nói xong, cô xấu hổ đỏ mặt, vội trốn vào trong xe, cảm giác da mặt vẫn nóng bừng bừng.



Tạ Cẩm Tú đứng bên cạnh nhìn mà ngây cả người ra.



Cô hiểu về Hàn Đông Vy không ít, tuy bề ngoài Hàn Đông Vy thoạt nhìn có vẻ trưởng thành và cởi mở, thoáng tính, nhưng thực ra cô nàng rất bảo thủ, từ trước tới nay chưa từng tiếp xúc thân mật với người khác phái, ngay cả anh cô đang theo đuổi cô ấy mà cô ấy vẫn chưa nhận lời.



Thật không thể hiểu vì sao Hàn Đông Vy lại chủ động sáp lại gần quyến rũ người đàn ông kia, nếu anh mình mà biết chuyện này, e rằng ảnh sẽ muốn giết người mất thôi!



Đột nhiên, Trần Gia Bảo chuyển ánh nhìn về phía Tạ Cẩm Tú, nở một nụ cười đầy suy tính.



“Anh… Anh nhìn xong chưa hả?” Tạ Cẩm Tú không hiểu mình bị làm sao nữa, bình thường đối mặt với nhân viên cao cấp của chính phủ cô cũng có thể nhẹ nhàng như không, thế mà nay đột nhiên lại thấy hơi khẩn trương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK