“Hỗn láo!” Vũ Thịnh Nam cực kì tức giận, chuẩn bị xông lên phía trước ra tay với Trần Gia Bảo, đánh Trần Gia Bảo một trận tơi bời!
“Đủ rồi!” giọng nói uy nghiêm của Vũ Lâm Giang vang lên, ngăn lại hành động của Vũ Thịnh Nam, trách cứ nói: “Đại hội Đông y còn đang tiến hành, bao nhiêu thế giới Đông y thế tục còn đang nhìn vào, nếu con thật sự động tay ở trên sân khấu chính, vậy thì nhà họ Vũ chúng ta chẳng phải sẽ trở thành trò cười của giới Đông y sao?”
Vũ Thịnh Nam tuy không phải người của núi Vụ Ẩn, nhưng Vũ Lâm Giang đức cao vọng trọng, có uy vọng rất lớn trong bốn mạch của nhà họ Võ, cho dù trong lòng Vũ Thịnh Nam cảm thấy không cam tâm, cũng chỉ có thể dừng lại tại chỗ, phẫn hận nhìn chằm chằm Trần Gia Bảo.
Khóa miệng Trần Gia Bảo cong lên, giữa thần thái, hoàn toàn là vẻ không để Vũ Thịnh Nam vào trong mắt.
“Trần Gia Bảo, cậu thật sự muốn luyện chế Bảo Linh đan tại ngay đây?” Vũ Lâm Giang mở miệng hỏi.
“Luyện chế ra Bảo Linh hoàn, các người mới biết rằng lời Trần Gia Bảo tôi nói không phải là nói dối, dùng Bảo Linh hoàn đối phó với Dược cổ, tuyệt đối không hề thua kém.” Tên miền mới của bên mình là Vietwriter.vn. Cả nhà ủng hộ chúng mình để chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Trong mắt Vũ Lâm Giang vụt qua một tia hứng thú, nếu Trần Gia Bảo đã tự tin như vậy, nói không chừng Trần Gia Bảo lại có thể đem lại bất ngờ cho ông ta, lập tức gật đầu nói: “Vậy được, tôi đồng ý.”
Đám người Vũ Trầm Minh kinh ngạc, bọn họ chuẩn bị tổng cộng ba đề thi liên quan Quỷ Môn Thập Tam Châm, mắt nhìn sắp ở đề thi thứ ba loại được Trần Gia Bảo, không ngờ lão Giang vậy mà lại còn cho Trần Gia Bảo cơ hội, đây chẳng phải là sinh sự giữa ban ngày sao?”
Đám người Vũ Trầm Minh và Vũ Vô Song nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy sự bất mãn trong mắt đối phương, chỉ là, bọn họ bất mãn thì bất mãn, lão Giang đã đồng ý với Trần Gia Bảo trước mặt mọi người rồi, bọn họ cũng không có cơ hội phản đối.
Lúc này, Vũ Lâm Giang tiếp tục hỏi: “Nhà họ Vũ chúng tôi có phòng chuyên để luyện dược, bây giờ tôi sẽ sắp xếp đưa những dược liệu cậu cần đến phòng luyện dược, cậu luyện dược cần khoảng bao nhiêu thời gian?”
“Tôi chỉ cần nhà họ Vũ cung cấp dược liệu là đủ, còn về phòng luyện dược của nhà họ Vũ các người, tôi không cần…” Trần Gia Bảo lắc đầu, đưa ra một ngón tay cái, nói: “Còn về thời gian luyện dược, chỉ Bảo Linh hoàn mà nói, chỉ cần một khắc là có thể luyện chế ra.”
Không cần phòng luyện dược? Hơn nữa một khắc, cũng chính là mười lăm phút, đã có thể luyện thành công Bảo Linh hoàn?
Mọi người xung quanh đều cảm thấy mơ hồ, thời gian luyện dược ngắn bọn họ còn có thể hiểu được, nhưng đến cả phòng luyện dược cũng không cần, Trần Gia Bảo còn thể dựa vào không khí đem dược liệu biến thành đan dược hay sao?
Vũ Lâm Giang hơi nhíu mày, đến ngay cả ông ta cũng cảm thấy có chút không tin được.
Vũ Nhuận Nguyệt không nhịn được cười lớn ha ha, nói: “Thật làm tôi buồn cười chết mất, không dùng phòng luyện dược anh luyện dược kiểu gì?”
“Ai nói không dùng phòng luyện dược thì không thể luyện dược, bản lĩnh của Trần Gia Bảo tôi, nào phải thứ anh có thể đo lường được?” Trần Gia Bảo lắc đầu than nói: “Anh lại lần nữa cho tôi nhìn thấy một mặt kiến thức nông cạn của anh, tôi khuyên anh vẫn nên im miệng đi, nói càng nhiều, sai càng nhiều.”
“Toàn lời vớ vẩn! Vũ Thịnh Nam cười lạnh nói: “Tôi thấy anh căn bản không phải là muốn luyện dược, mà là đang cố ý kéo dài thời gian, tôi cảnh cáo anh, nếu anh không luyện ra được Bảo Linh đan, hoặc luyện ra nhưng hiệu lực của dược không đủ, đem mọi người thành khỉ mà trêu đùa, vậy không chỉ hủy bỏ tư cách tham gia thi của anh, hơn nữa tôi còn phải tự tay vứt anh xuống từ núi Vụ Ẩn, đến lúc đó anh là sống hay chết còn phải xem vận khí của anh rồi.”