“ Sao anh lại cho rằng cảnh giới của tôi chỉ tới “Thông U Hậu Kỳ”? Tay phải Trần Gia Bảo nắm lấy kiếm quyết, một đạo kiếm khí sắc bén bị đầu ngón tay nuốt chửng.
Trong nháy mắt, một luồng kiếm lạnh thấu xương bao trùm toàn bộ khách sạn Tụ Phúc Lâu, ngay cả Vân Bá Truyền cũng cảm thấy một sự kinh hãi từ tận đáy lòng, sắc mặt anh đột nhiên biến đổi lớn, “Rầm” một cái đứng lên, lớn tiếng nói: “Không ổn, Thành Hạo chạy nhanh! ”
Vân Thành Hạo còn chưa kịp phản ứng, âm thanh Trần Gia Bảo cười khẽ đã truyền đến: “Muốn chạy sao? ”
Vừa dứt lời, Trần Gia Bảo bước về phía trước một bước, trong mắt đã vượt qua khoảng cách năm mét, xuất hiện trước mặt Vân Thành Hạo, đồng thời kiếm chỉ đã điểm vào bả vai Vân Thành Hạo.
Loại tốc độ này có thể nói là xuất thần nhập quỷ, hoàn toàn không cho Vân Thành Hạo thời gian phản ứng.
“ Dừng tay lại!” Sắc mặt Vân Bá Truyền tái mét, sợ Vân Thành Hạo sẽ chết trong tay Trần Gia Bảo, lập tức nhảy về phía Trần Gia Bảo, muốn cứu Vân Thành Hạo. Trần Gia Bảo liếc mắt nhìn Vân Bá Truyền một cái, lộ ra ý trào phúng nhàn nhạt.
Tiếp theo, chỉ nghe “ xoạc” một tiếng, Trần Gia Bảo cầm kiếm khí màu trắng từ trong không gian bay ra, trong nháy mắt đâm thủng xương bả vai của Vân Thành Hạo khiến máu tươi văng khắp nơi.
Vân Thành Hạo kêu thảm một tiếng, bay ngược về phía sau, nặng nề rơi xuống sàn đá cẩm thạch, đầu vai chảy máu như tiêm.
Một chiêu này đã khiến Vân Thành Hạo bại trận!
“Anh muốn chết ư!”
Vân Bá Truyền mắt thấy cánh tay phải của con trai bị phế, trong lòng cuồng nộ, khí kình cường đại tập trung hướng về phía Gia Bảo, giữa không trung dốc toàn lực tạo ra một nắm đấm màu vàng to lớn đánh đánh tới chỗ Trần Gia Bảo!
Vân Bá Truyền là cường giả hàng đầu của thế giới ngầm thành phố Hoà Bình, anh đã dốc toàn lực mà đánh thì anh sao có thể nhàn rỗi?
Dưới sự trùng kích của khí kình cường đại, mặt đất bằng đá cẩm thạch cứng rắn dưới chân Trần Gia Bảo bị nứt ra, xuất hiện vết nứt dài như mạng nhện, khiến cho người nhìn kinh hãi!
Đường Thiên và chị Đào vừa mới thở phào nhẹ nhõm, giờ lại khẩn trương lên, thở cũng không dám thở mạnh.
Hồng Liên khinh miệt mà cười, Vân Bá Truyền ở xa xa kia không phải là đối thủ của Gia Bảo, một kích dốc toàn lực kia làm sao có thể uy hiếp được Gia Bảo?
Trong nháy mắt, nắm đấm màu vàng khổng lồ đã đến gần trước người Trần Gia Bảo, khí kình cường đại trùng kích đến quần áo Trần Gia Bảo khiến chúng vang lên âm thanh bị ma sát.
Trần Gia Bảo không chút rối loạn, tay trái duỗi ra trước, dễ dàng nắm lấy nắm đấm màu vàng ấy vào trong lòng bàn tay, trong phút chốc kình lực ấy bị biến mất trong lòng bàn tay Trần Gia Bảo.
“Cái này… sao anh làm được.”Vân Bá Truyền rơi giữa không trung xuống mặt đất, trong lòng kinh hãi không thôi, anh dốc toàn lực đánh một quyền, thế mà lại dễ dàng bị hóa giải như vậy, điều này làm cho anh nhịn không được hoài nghi nhân sinh, khiếp sợ nói: “Anh… Tu vi của anh tuyệt đối không phải chỉ ở ‘Thông U Hậu Kỳ’, quả nhiên mày đi giấu diếm chuyện tu vi đến lừa gạt chúng tôi, đúng là đê tiện! ”
“Buồn cười.” Trần Gia Bảo khoanh tay đứng, ánh mắt lẫm liệt, hỏi ngược lại: “Từ khi nào mà tôi nói tu vi của tôi là ‘Thông U Hậu Kỳ’? Đây chẳng qua là do các người tình nguyện tự cho là vậy mà thôi. ”
Đám người Vân Bá Truyền sửng sốt, đúng vậy, cảnh giới “Thông U Hậu Kỳ” là do Vương Văn Long nói, Trần Gia Bảo từ đầu đến cuối đều chưa từng thừa nhận.
” Thực lực của Trần Gia Bảo tuyệt đối đã đạt đến cảnh giới tông sư, nếu không thì đã chẳng thể một chiêu giết được Vân Thành Hạo, nếu sớm biết Trần Gia Bảo có thực lực đạt tới cảnh giới tông sư, mình tuyệt đối sẽ không để Thành Hạo đi đánh với Trần Gia Bảo, mẹ kiếp, cũng tại cái tên Vương Văn Long, rõ ràng đối với chuyện của giới võ đạo một chiêu cũng không biết, còn nói chắc nịch rằng thực lực của Trần Gia Bảo chỉ đạt tới ‘Thông U Hậu Kỳ’, rõ ràng muốn đem Thành Hạo ra làm tấm bia. “