Yoshimura Miyu cũng phát hiện ra mấy người kia, tinh thần phấn chấn hẳn lên, trong đôi mắt của cô ta vô ý lóe lên vẻ hưng phấn.
Lý do cô ta chọn nhà hàng này thật ra rất đơn giản. Bởi vì nhà hàng này là sản nghiệp của gia tộc Iga, mà cô ta lại là ninja tinh nhuệ tiếng tăm lẫy lừng ở bên ngoài của phái Koga thì sẽ có rất nhiều người của phái Iga nhận ra cô ta.
Với mối quan hệ như nước với lửa trong mấy năm giữa phái Iga và phái Koga, cô ta lại dám tự nhiên đến nhà hàng này ăn cơm thì chắc chắn sẽ bị phái Iga xem là hành động khiêu khích, chắc chắn sẽ tới đây tìm phiền phức, sau đó sẽ nhìn Trần Gia Bảo với Vũ Nhược Uyên bằng con mắt căm thù.
“Tính cách của Trần Gia Bảo kiêu ngạo như vậy, chắc chắn sẽ xảy ra mâu thuẫn với phái Iga. Với thực lực mạnh mẽ đó của Trần Gia Bảo thì rất có thể sẽ động đến Iga Chiho phải đích thân ra tay. Tới lúc đó, Trần Gia Bảo với Iga Chiho như chó cắn nhau, nói không chừng có thể cả hai bên đều bị thiệt.
Vậy thì phái Koga của mình có thể ngư ông đắc lợi được rồi, tới lúc mình lập được công to như vậy thì tộc trưởng Koga Mayo nhất định sẽ mời Âm Dương Sư đại nhân giải độc cho mình. Vậy là mình đã có thể hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của Trần Gia Bảo, thậm chí là còn được trực tiếp lên cao ngay lập tức trong phái Koga nữa!”
Nghĩ tới đây, trong mắt Yoshimura Miyu lại lóe lên sự vui vẻ, mặc dù cô ta đã thu lại ngay lập tức nhưng vẫn bị Trần Gia Bảo phát hiện ra.
Trần Gia Bảo khẽ cười, làm sao mà anh không hiểu được tại sao Yoshimura Miyu lại chọn nhà hàng này, chắc chắn là cô ta có tính toán gì đấy.
Nhưng Trần Gia Bảo vẫn không nói gì, ngược lại lại còn từ tốn ăn mấy món ăn trên bàn và không hề muốn nhanh chóng rời khỏi đây chút nào.
Yoshimura Miyu thấy vậy thì càng vui mừng hơn, trong lòng thầm cười mỉa, tai vạ sắp đến nơi Trần Gia Bảo rồi mà anh ta vẫn còn có lòng ngồi thưởng thức món ngon, thật là ngu xuẩn mà!
Rất nhanh, chỉ trong vòng chưa tới 5 phút sau, ở lối vào sảnh lớn đã có mấy người đàn ông trung niên mạnh mẽ bước vào. Người đi đầu mặc vest, đeo kính râm, hơi thở ổn định, bước đi rất vững vàng, rõ ràng là trên người có võ thuật.
Sau khi quản lý nhìn thấy ông ta thì lập tức đi tới, chỉ tay vào bàn bên này của Trần Gia Bảo, nhỏ tiếng nói mấy câu gì đó.
Người đàn ông đeo kính râm gật đầu, dẫn theo bốn người đàn ông mạnh mẽ sải bước lớn đi qua bên này, tùy tiện kéo hai chiếc ghế bên cạnh qua rồi ngồi xuống với tư thế bắt chéo chân. Sau đó mở miệng nói quang quác với Yoshimura Miyu bằng tiếng Nhật Bản, lại còn chỉ tay vào Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên với thái độ không mấy thân thiện.
Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên khẽ cau mày, mặc dù nghe không hiểu tiếng Nhật Bản nhưng khi nhìn thấy bộ dạng hung hăng của người đàn ông đeo kính râm thì họ cũng biết được những lời ông ta nói chẳng phải là lời tốt đẹp gì.
Yoshimura Miyu lập tức dịch lại với cho Trần Gia Bảo nghe bằng giọng nói kính cẩn: “Ngài Trần, đây là Oda Kazue của phái Iga, vừa nãy đã chất vấn tôi tại sao lại to gan đến đây ăn cơm.
Anh ta còn nói… còn nói trước đây chưa từng gặp ngài Trần và cô Vũ, chê bai mọi người là vô danh tiểu tốt, đến đây ăn cơm là sỉ nhục những món ngon ở đây, kêu mọi người… kêu mọi người cút ra ngoài.”
Yoshimura Miyu cũng không ngờ được Oda Kazue lại “có quyền” như vậy, vừa mở miệng ra đã sỉ nhục và hạ thấp giá trị của Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên như vậy, đến nỗi cô ta không cần phải đổ thêm dầu vào lửa luôn.
Vũ Nhược Uyên khẽ cau mày, giữa hàng lông mày hiện lên vẻ ớn lạnh.
Ngược lại Trần Gia Bảo chỉ khẽ cười một tiếng: “Hóa ra là người của phái Iga, vốn dĩ còn muốn đến thăm gia tộc Iga, không ngờ người của phái Iga lại tự mình tìm đến đây rồi.”
Yoshimura Miyu lập tức dịch lại những lời Trần Gia Bảo vừa nói, cuối cùng còn đặc biệt chêm thêm một câu: “Anh ấy là người Việt Nam, cũng là ông chủ hiện tại của tôi.”