Đương nhiên, cho dù Vương Văn Long thành công hơn nữa, cũng không ngăn cản Hàn Đông Vy mắng anh ta là bại hoại.
Đường Thiên thở dài, lo lắng nói: “Hiện tại em nợ Tổng giám đốc Long 3.5 tỷ, nếu như không trả lại tiền, anh ta sẽ cử người tra tấn em trai em, tuy rằng em được coi như là ngôi sao, nhưng làm sao có thể gom được 3.5 tỷ? Nhưng nếu như không lấy được 3.5 tỷ thì em sẽ làm người phụ nữ của anh ta… Sớm biết như vậy, em sẽ không làm ngôi sao gì, trở thành một người bình thường, cũng không phải nhiều phiền não như bây giờ.”
Nói xong, Đường Thiên nghĩ đến những bất hạnh của mình, hốc mắt đỏ lên.
Hàn Đông Vy vỗ vỗ lưng Đường Thiên để an ủi, trong lòng lại là trầm ngâm, cô rất muốn giúp Đường Thiên, nhưng 3.5 tỷ cũng không phải là số lượng nhỏ, cho dù cô là tổng giám đốc tập đoàn Gia Vy, cũng không có khả năng lập tức bỏ ra 3.5 tỷ để thay Đường Thiên trả nợ, nhưng không bỏ ra 3.5 tỷ, cô muốn trợ giúp Đường Thiên như thế nào?
Đôi mắt bị che khuất của Đường Thiên len lén nhìn về phía Hàn Đông Vy, thấy cô không có chút ý tứ mở miệng hỗ trợ, không khỏi thất vọng, đang chuẩn bị mở miệng cầu xin, để Hàn Đông Vy nói với Trần Gia Bảo ra mặt giúp mình.
Đột nhiên, chỉ nghe Hàn Đông Vy nói: “Chuyện này tuy rằng rất khó, thế nhưng tôi nhìn không quen người hãm hại người phụ nữ, chuyện này tôi đã quyết định rồi.”
Sau khi tốt nghiệp đại học, cô từng một mình lang thang ở thành phố Hoà Bình, với vẻ đẹp của cô, tự nhiên có không ít người có quyền thế muốn có được, thậm chí còn có mưu đồ cưỡng ép cô, nếu không phải bản thân cô thông minh cơ trí cho nên cũng tránh qua không ít lần như vậy.
Trong lòng Đường Thiên mừng rỡ, không ngờ cô còn chưa mở miệng xin giúp đỡ, Hàn Đông Vy đã chủ động đồng ý muốn hỗ trợ, trong lòng vô cùng cảm động, tiếp theo lo lắng nói: “Cảm ơn Chị Vy, nhưng 3.5 tỷ cũng không phải là số lượng nhỏ…”
Hàn Đông Vy hơi trầm ngâm nói: “Tuy rằng tôi là tổng giám đốc tập đoàn Gia Vy, nhưng trong một lúc bỏ ra 3.5 tỷ, cũng là một chuyện không thực tế.”
“A?” Đường Thiến chớp chớp mắt: “Vậy thì sao?”
“Tuy rằng tôi không có được, nhưng ở trên tôi, không phải còn có ông chủ thực sự giàu có sao?” Hàn Đông Vy thần bí mà cười, liếc nhìn Trần Gia Bảo một cái.
Trong lòng Đường Thiên dâng lên sóng to gió lớn, chẳng lẽ… Chẳng lẽ Trần Gia Bảo mới là ông chủ đằng sau thực sự của tập đoàn Gia Vy?
Không bao lâu sau, bàn tiệc rượu này tuyên bố chấm dứt, đám người Hoàng Văn Khánh, Cao Chí Kiệt chào nhau rời đi, tính toán chờ đưa phí chuyển nhượng tài sản đến tay Trần Gia Bảo, bọn họ cũng nhanh chóng rời khỏi tỉnh Phú Thọ.
Nhậm Tông Quang thì chạy tới trước mặt Trần Gia Bảo, nhiệt tình thậm chí nịnh nọt cười nói: “anh Trần, cảm ơn anh đã khoan hồng với nhà họ Nhậm, ngày khác anh nhất định phải đến nhà họ Nhậm làm khách, đến lúc đó tôi bảo Mộng Vũ tự mình nấu một bữa ăn thịnh soạn, so với khách sạn nàytuyệt đối ngon hơn rất nhiều, chắc chắn anh Trần sẽ thích.”
Bên cạnh, khuôn mặt xinh đẹp của Nhậm Mộng Vũ đỏ lên, đây không phải là bán con gái ra ngoài sao? Nói như thể cô không có ai muốn, hơn nữa cô ta càng lo lắng Trần Gia Bảo sẽ mượn cơ hội, thật sự đồng ý đi đến nhà họ Nhậm, đến lúc đó cho dù Trần Gia Bảo thật sự không có ý với cô ta, sợ là bố cô ta sẽ không ngăn cản, thậm chí còn chủ động đẩy cô vào lòng Trần Gia Bảo.