Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1908


Đối với mọi người mà nói, Trần Gia Bảo có thể phá vỡ lịch sử và trở thành người khác họ đầu tiên giành giải quán quân trong giải thi đấu Đông Y được hay không đã trở thành mối quan tâm lớn nhất.


Lúc này hai cô gái là Khương Ngọc và Hồng Yến Nhi với tư cách là tuyển thủ vào trận thi đấu chính thức đang đứng ở vị trí trung tâm trong quảng trường.


Hai cô gái liếc mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy cách bên cạnh mình không xa chỉ có năm tuyển thủ nhà họ Vũ vào trận đấu chính thức cùng với mình ngày hôm qua. Mà bốn tuyển thủ mầm mống mà nhà họ Vũ hy vọng giành được giải quán quân nhất lại không đứng ở trong quảng trường, thậm chí ngay cả Trần Gia Bảo cũng không ở đây.


“Ngọc Ngọc à, sao Gia Bảo vẫn chưa đến đây vậy?” Hồng Yến Nhi nhón chân lên nhìn khắp mọi nơi, tìm kiếm bóng dáng của Trần Gia Bảo.


Khương Ngọc nói: “Yên tâm đi, Trần Gia Bảo chắc chắn sẽ đến. Với chiến thắng giành giải quán quân hiện tại và ưu thế to lớn, nếu như Trần Gia Bảo không đến, tớ đoán trận đấu sẽ không bắt đầu.”


Hồng Yến Nhi cười hì hì nói: “Hình như thật sự là như vậy.”


Trên đài chủ trì, các đại lão Vũ Lâm Giang, Vũ Vô Song và Vũ Trầm Minh cũng đang đợi Trần Gia Bảo xuất hiện.


Ngoại trừ những đại lão cấp cao của nhà học Vũ, Vũ Nhược Uyên, Vũ Bảo Minh cùng hai thí sinh hạt giống khác cũng được sắp xếp ngồi trên bàn chủ tịch, đủ để thấy được địa vị cao ngất ngưởng của bọn họ, còn về Vũ Hoàng Việt, thân phận của cậu ta thì thấp hơn một chút, cũng không phải là thân phận địa vị của cậu ta khác biệt, mà vì vị thế của những người trên bàn chủ tịch rất cao, thế nên cậu ta chỉ có thể ngồi ở vị trị sát mép bàn chủ tịch.


Vũ Hoàng Việt liếc mắt nhìn bốn vị thí sinh hạt giống, đôi mắt hơi lấp lánh một chút, lẩm bẩm thầm trong miệng: “Anh ta muốn đoạt giải quán quân ở cuộc thi Đông Y, ngoại trừ người có khả năng y thuật xuất sắc là Trần Gia Bảo, thì bên cạnh đó vẫn còn có Vũ Nhược Uyên không đội trời chung, còn sót lại Vũ Thiên Quyết và Vũ Thịnh Nam nhưng cũng không thể khinh thường sức mạnh của kẻ địch, để có thể trở thành hai người trẻ tuổi nổi bật trong nhà họ Vũ, nhất định phải có thực lực mạnh mẽ!”


Dứt lời, đôi mắt Vũ Hoàng Việt quay sang nhìn Vũ Thiên Quyết và Vũ Thịnh Nam lâu hơn, chỉ thấy Vũ Thiên Quyết diện một một bộ y phục trắng muốt từ trên xuống dưới với những ánh kim tuyến vàng xung quanh viền mắt, thoạt nhìn thì rất là thanh lịch, trong khi cậu hai Vũ Thịnh Nam ngồi bên cạnh thì chọn một trang phục hàng hiệu của Prada từ đầu đến chân. Trên cổ tay còn có chiếc đồng hồ Vacheron Constantin, khuôn mặt đầy kiêu ngạo. Trông không giống một thí sinh đến tham gia cuộc thi Đông Y, trái lại thì giống như một đại gia giàu có kiêu ngạo lên núi du ngoạn.


“Thằng nhóc Vũ Thịnh Nam này, thoạt nhìn đã thấy dễ bị cậu đây túm lấy ngay, đương lúc tranh tài như thế này, cậu đây nguyền rủa anh lấy được số một từ dưới đếm lên.”


Vũ Hoàng Việt luôn cảm thấy khó chịu khi nhìn Vũ Thịnh Nam, vô thức lấy một điếu thuốc ra, nhưng vừa mới rút điếu ra thì bỗng nhiên nhớ đến hai vị đại lão cấp cao là Vũ Lâm Giang và Vũ Vô Song vẫn còn ngồi trên bàn chủ tịch, hút thuốc ngay trước mặt hai người họ thì có vẻ không hay lắm.


Nghĩ đến đây, Vũ Hoàng Việt xoa xoa mũi, càng làm cho khói thuốc phả ngược lại.


Lúc này, Vũ Lâm Giang quay sang cười ha hả với Vũ Vô Song ngồi bên cạnh, nói: “Vô Song, bình thường không phải cậu thích ởn ẩn sau núi tu luyện sao, tại sao hôm nay lại hăng hái đến quan sát cuộc thi Đông Y thế? Đây đúng là chuyện hiếm có thật nha.”


Trong số các khán giả, Vũ Lâm Giang là người có vai vế cao nhất, thế nên tất nhiên là ông ta an vị ở vị trí bàn chủ tịch, tiếp theo, người có vai vế cao thứ nhì là Vũ Vô Song ngồi ở bên tay phải, còn về phần Vũ Trầm Minh, Vũ Cửu Bảo và các ông lão khác, thì lần lượt ngồi các vị đầu dưới theo thứ tự.


Vũ Vô Song vuốt ve chòm râu trắng muốt, cười nói: “Chú Giang, chú cũng biết là y thuật của cháu vốn không cao mà, cho nên cũng không hứng thú nhiều với cuộc thi Đông Y cái gì đó, nhưng mà ai bảo đang tổ chức cuộc thi Đông Y thì Trần Gia Bảo bước ra như một con ngựa ô vậy.


Tuy rằng ngày hôm qua cháu không có mặt ở đó nhưng cháu nghe nói y thuật của Trần Gia Bảo thật sự khiến người khác kinh ngạc, biểu hiện nghịch thiên. Chỉ qua đề bài của phần thi vòng loại ngày hôm qua, Trần Gia Bảo đã và đang trở thành ứng cử viên nặng ký nhất giành chức vô địch trong cuộc thi Đông Y năm nay, chú nói xem, đối với tài năng y thuật như vậy, nếu như cháu không đến mở mang tầm mắt thì thật sự tiếc nuối lắm đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK