Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 939


Trần Gia Bảo nhanh tay lẹ mắt, lập tức ôm lấy hông của Hoàng Thiên Hạnh và Ngụy Nhã Huyên, đưa bọn họ rời đến một vị trí an toàn, đồng thời anh cũng thầm cảm thấy kinh ngạc vì cảnh tượng trước mắt mình.


Vào lúc sáu đại Tông Sư chỉ còn cách Lưu Ly khoảng hai mét.


Thì đột nhiên, Lưu Ly vốn dĩ đang đứng lặng thinh bất động đã ra tay, cô ấy giương thanh kiếm Thanh Sương trong tay lên rồi chém về phía trước.


Kiếm đó được chém ra nhẹ nhàng nhưng lại mang uy lực kinh người đến mức trời long đất lở.


Thanh kiếm Thanh Sương đột nhiên đông lại thành băng, một luồng khí lạnh màu trắng đậm đặc đủ để che khuất tầm mắt đã cuồn cuộn bốc lên, dường như có thể che khuất cả bầu trời, lập tức bao trùm lấy lục đại Tông Sư ở bên trong.


Tiếp ngay đó là rất nhiều tiếng kêu la thất thanh truyền đến, vang khắp cả sơn cốc.


Trần Gia Bảo vô cùng kinh ngạc, mặc dù trước đó kiếm Thanh Sương ở trong tay Mao Thành Trực cũng có thể phát ra được một luồng khí lạnh nhưng dù xét về uy lực, mức độ đậm đặc hay là diện tích bao phủ thì so với lúc trong tay của Lưu Ly rõ ràng là một ngọn núi nhỏ so với núi Thái Sơn, hoàn toàn không thể nào so sánh được.


Trong lòng anh lại có một cái nhìn mới về thực lực của Lưu Ly.


Tô Nguyên Hùng càng thấy lo lắng hơn bởi vì ông ta đã nghe ra mấy tiếng kêu than đó không phải của ai khác mà chính là của bọn Tần Thái Kỳ. Rõ ràng là họ đã gặp phải chuyện bất trắc, ánh mắt bất lực của ông ta bị khí lạnh màu trắng che khuất, không nhìn thấy được tình hình cụ thể bên trong.


Một dự cảm không lành trỗi lên mãnh liệt trong lòng ông ta, ông ta cắn răng, không quan tâm đến khí lạnh đang miên man khắp trời đất ở phía trước nữa mà sải bước xông thẳng qua.


Đột nhiên, ở trung tâm của khí lạnh có một ánh sáng kiếm màu trắng bạc hướng thẳng lên trời, chọc thủng khí lạnh màu trắng rồi phóng về phía Tô Nguyên Hùng với tốc độ không thể tưởng tượng.


Mặt Tô Nguyên Hùng biến sắc, ông ta chỉ cảm thấy có một ánh sáng chói mắt tấn công đến với tốc độ nhanh hơn cả những gì ông ta có thể nhận biết, mặc cho ông ta có tu vi thâm hậu của “bán bộ truyền kỳ”


thì cũng không có cách nào né tránh.


Tô Nguyên Hùng nhìn luồng ánh sáng kiếm sắp xuyên qua tim mình thì bất giác nghiêng người qua phải như một phản ứng bản năng, né vị trí sắp bị tấn công đi chỗ khác.


Lập tức, xương vai trái của Tô Nguyên Hùng bị ánh sáng kiếm đâm thủng, xuất hiện một lỗ thủng mà mắt thường có thể nhìn thấy được, máu tươi liền phụt ra.


Tô Nguyên Hùng vẫn còn chưa kịp phản ứng lại thì tiếp ngay đó, một tiếng động lớn đã vang lên, hai luồng ánh sáng kiếm màu trắng bạc lại liên tiếp xuất hiện trong khí lạnh, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn kiếm ban nãy, dường như cùng lúc đâm thủng xương vai phải và đầu gối chân phải của Tô Nguyên Hùng.


Tô Nguyên Hùng thét lên một tiếng rồi lập tức khụy xuống đất, máu tươi trên người không ngừng chảy ra.


Tô Nguyên Hùng đường đường là gia chủ nhà họ Tô, là bán bộ truyền kỳ nhưng lại bị Lưu Ly hạ gục chỉ trong tích tắc.


Nỗi đau trên cơ thể Tô Nguyên Hùng kém xa sự kinh ngạc trong lòng, từ khi ông ta thành danh đến nay, đây là lần đầu tiên ông ta gặp phải tình huống bị đè bẹp một cách hoàn toàn thế này, ông ta kinh ngạc nói với giọng run run: “Cô… Lẽ nào cô là cao thủ truyền kỳ thật sự?”


Một lúc sau, màn khí lạnh phủ khắp trời đất biến mất, để lộ ra tượng băng hình người do sáu cao thủ bị đóng băng tạo thành cũng như Lưu Ly đang đứng cầm kiếm.


Trần Gia Bảo kinh ngạc, không kiềm được mà lên tiếng: “Cô gái này rõ ràng là dũng mãnh ngoài tượng tượng.”


Một chọi sáu, hơn nữa đối phương có đến năm Tông Sư và một bán bộ truyền kì.


Đối mặt với một đội hình mạnh mẽ mà xa hoa như thế mà Lưu Ly lại chiến thắng, không những Lưu Ly đã chiến thắng mà còn chiến thắng một cách dễ dàng nữa chứ. Kết quả là Tô Nguyên Hùng bị phế, còn năm vị Tông Sư kia bị đóng băng thành băng điêu khắc.


Thành tích chiến đấu như thế đủ để chấn động lòng người rồi.


Trần Gia Bảo biết Lưu Ly sẽ thắng nhưng không biết sẽ thắng như thế nào. Bây giờ Lưu Ly lại thắng một cách nhẹ nhàng như vậy khiến anh thấy thoải mái nhẹ nhõm.


“Dường như chinh phục người đẹp Lưu Ly còn khó hơn rất nhiều so với tưởng tượng ban đầu của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK