Nói xong, Trần Gia Bảo lại lần nữa nâng chén rượu lên rồi đưa đến bên miệng.
“Cảm ơn anh Trần đã có lời khen.”
Terai Chika thấy Trần Gia Bảo đã sắp sửa uống rượu độc Thiên Mệnh Ma Nhuỵ, trong lòng càng lúc lại càng hưng phấn, còn một chút nữa thôi, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi thì Trần Gia Bảo sẽ trúng độc rồi, đến lúc đó thì dù Trần Gia Bảo có bản lĩnh hơn đi nữa thì cũng chỉ có thể mặc cho cô ta chém giết mà thôi!
Terai Chika kích động đến mức đôi bàn tay giấu dưới ống tay áo đã siết chặt lại với nhau, thậm chí đôi bàn tay ấy còn hơi run rẩy!
Ngay lúc Trần Gia Bảo sắp uống còn Terai Chika đã không nhịn được mà để lộ ra vẻ hưng phấn thì Trần Gia Bảo bỗng lại nhếch khóe miệng cười, lần nữa dừng lại động tác uống rượu rồi đặt lại chén rượu lên bàn.
Terai Chika cực độ thất vọng, nét mặt cô ta thoáng cái đã cương cứng, mắt thấy chỉ còn cách chút xíu nữa thôi là Trần Gia Bảo đã trúng độc nhưng sao anh ta lại đặt chén rượu xuống nữa rồi?
Kobayashi Shino càng thêm coi thường ừ hử một tiếng, đám người Việt Nam này mặt ngoài thì nói dễ nghe lắm nhưng thực tế thì còn không phải sợ chết sao?
Trong lòng Terai Chika suýt nữa đã phát điên lên, nhưng bề ngoài vẫn miễn cưỡng cười khan hai tiếng, ra vẻ tò mò, nói: “Lại sao nữa vậy, anh Trần?”
Trần Gia Bảo cười đáp: “Tôi bỗng cảm thấy đã đánh cược cả tính mạng mình như vậy rồi thì không bằng cược lớn hơn chút nữa.”
“Cược lớn thêm chút nữa? Lời này của anh Trần là có ý gì?” Terai Chika không thôi, chẳng lẽ còn cách cá cược nào lớn hơn cả cược mạng nữa sao? Hay chỉ là Trần Gia Bảo này không dám uống độc nên mới sợ sệt tìm cơ chăng?
“Thực ra trong lòng tôi vẫn còn nhiều nghi vấn chưa được giải đáp, hơn nữa…” Trần Gia Bảo liếc nhìn ba chén rượu độc trên bàn, nói: “Hơn nữa chỉ uống mỗi chén rượu cũng khó tránh không đủ kích thích, cũng không thể hiện được cái tính hào sảng của đàn ông Việt Nam chúng tôi, không bằng thế này đi, tôi uống xong một chén thì cô liền trả lời thêm một câu hỏi của tôi, đương nhiên vẫn phải đưa Truyền quốc ngọc tỷ cho tôi theo ước hẹn.”
“Ý của anh Trần là anh có thể uống… Uống hết cả ba chén rượu độc này?” Terai Chika kinh sợ kêu lên, ba chén rượu đã có hai chén có kịch độc, chưa nói đến ba chén, chỉ cần uống phải bất kỳ chén rượu nào trong hai chén đó thì Trần Gia Bảo đều sẽ trúng độc. Chưa kể đến Trần Gia Bảo mới chỉ ở cảnh giới Tông sư hậu kỳ, cho dù anh ta có là cường giả truyền kỳ thì cũng không thể nào chống đỡ được U Minh Tán cùng Thiên Mệnh Ma Nhuỵ. Hành động này của anh ta xác thực không phải là tự sát đấy chứ?
Trần Gia Bảo nhún vai, nói: “Ai mà biết chứ, nếu như chỉ hỏi một câu đã giải đáp được hết toàn bộ các thắc mắc của tôi thì cũng có thể tôi sẽ chỉ uống một chén. Ngược lại, nếu như tôi có quá nhiều thắc mắc thì tôi cũng có thể uống cả ba chén để thoả lòng hiếu kỳ của mình.”
Anh đã sớm miễn dịch với độc rồi nên nếu U Minh Tán và Thiên Mệnh Ma Nhuỵ đã không có tác dụng với anh thì không bằng nhân cơ hội này cò kè mặc cả, từ đó mang đến cho mình càng nhiều ích lợi hơn nữa.
Terai Chika khẽ nhíu mày, theo lý mà nói thì đề nghị của Trần Gia Bảo có vẻ như là cực kỳ có lợi với cô ta, cô ta hẳn là nên đáp ứng ngay lập tức mới phải. Nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy dáng vẻ tràn ngập tự tin của Trần Gia Bảo, trong lòng cô ta lại cảm thấy quái lạ khiến cô ta nhất thời cũng không hiểu được tình hình trước mắt, cũng không biết bản thân có nên đồng ý hay không.
Hai người Takashima Seira cùng Kobayashi Shino cũng không hiểu ra sao, Trần Gia Bảo chán ghét bản thân anh ta sống không đủ lâu cho nên mới cố ý uống rượu độc tự tìm được chết hay sao?
Hai người nhìn nhau rồi đều nhìn thấy vẻ kinh hãi trong mắt của đối phương. Nhưng ngay sau đó, ánh mắt của Kobayashi Shino đã lại trở nên khinh miệt, đây vẫn là lần đầu tiên anh ta thấy được người ngu xuẩn như Trần Gia Bảo như vậy đấy!
Cơn sửng sốt ban đầu qua đi, Terai Chika khẽ nhíu mày, nói: “Anh Trần, chẳng lẽ anh không sợ chết sao?”