Trần Gia Bảo cũng không quan tâm đến bọn họ, một con sư tử mạnh mẽ, quả thực không cần thiết quan tâm đến sự thù địch của bầy cừu.
Anh luôn ghi nhớ mục đích mình đến, tự nhủ thầm: “Quên đi, hay là mình chủ động gọi cho cô ta.”
Anh lấy điện thoại di động ra, đang định bấm số của Lưu Vũ Tình.
Đột nhiên, có một giọng nói kinh ngạc từ bên cạnh truyền đến:”Anh Trần, anh cuối cùng cũng đến rồi.”
Âm thanh vui tai, giống như tiếng chim hoàng anh líu lo.
Đó là Lưu Vũ Tình!
Trần Gia Bảo quay đầu lại nhìn, hai mắt chợt sáng lên, hôm nay Lưu Vũ Tình mặc một bộ áo dài màu đen với búi tóc buộc cao nhã nhặn kiểu xưa. Ngoài vẻ đẹp vốn, cô ta còn có khí chất trang nghiêm toát ra từ bộ áo dài Hơn nữa, còn đang ở trong một câu lạc bộ kiểu Nhật Bản như vậy, Lưu Vũ Tình lại có thể mặc một bộ áo dài, điều này cũng khiến cho Trần Gia Bảo dành thêm cho cô ta ba phần thiện cảm.
Vì vậy, Trần Gia Bảo chân thành khen ngợi: “Cô Lưu hôm nay rất đẹp.”
“Cảm ơn anh Trần về lời khen. Thật vinh dự cho Vũ Tình khi được lọt vào mắt xanh của anh Trần. Tôi đã đặt phòng rồi, đi thôi.” Lưu Vũ Tình vui vẻ, trong mắt hiện lên ý cười, cô ta chủ động bước tới khoác tay Trần Gia Bảo, cùng anh bước ra sân sau.
Đột nhiên, cánh tay của Trần Gia Bảo được chạm vào, cảm giác thật mềm mại, đồng thời một mùi thơm thoang thoảng từ trên người của Lưu Vũ Tình truyền đến, khiến trái tim anh rung động.
Sau khi Trần Gia Bảo và Lưu Vũ Tình biến mất trong sảnh lớn, tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt!
“Trần Gia Bảo thật sự là quá mức khoa trương rồi, mới đè bẹp được Tôn Trường Đông tỉnh Phú Thọ Dương đã ra bộ ta đây tài giỏi rồi, lại còn dụ dỗ nữ thần Lưu đi mất, quả thực là không thể chấp nhận được!”
“Đúng vậy, chuyện này tuyệt đối không thể chấp nhận được, nhất định phải dạy cho Trần Gia Bảo một bài học!”
Đột nhiên, đám đông trong hội trường nổi cơn thịnh nộ, thề sẽ giành lại Lưu Vũ Tình từ tay Trần Gia Bảo!
Trung tâm giải trí Sakura Club hoàn toàn theo phong cách Nhật Bản, giữa sảnh trước và sân sau có một cửa gỗ trượt ngang làm vách ngăn.
Khác với bầu không khí kinh doanh mạnh mẽ của hội trường, sân sau thể hiện một cấu trúc hình chữ nhật, được bao quanh bởi một căn phòng trang nhã và cách nhiệt tốt, ở trung tâm của sân là một khu vườn hoa anh đào lớn với nhiều cây anh đào khác nhau, được trồng dưới gốc cây là các loại hoa để tăng thêm vẻ đẹp nơi này.
Dù đã sang thu, mùa hoa anh đào đã qua, nhưng những bông hoa trong sân lại nở rộ, lộng lẫy và xinh đẹp, hương hoa thoang thoảng lan tỏa khắp sân khiến lòng người vui vẻ.
Khi Trần Gia Bảo và Lưu Vũ Tình ra sân sau, họ vẫn có thể nghe thấy những tiếng chửi bới ghen tuông của một nhóm con cái giàu có trong hội trường.
Lưu Vũ Tình nắm lấy cánh tay của Trần Gia Bảo, cô ta hơi quay đầu lại nhìn Trần Gia Bảo, che miệng cười: “Chà, mức độ nổi tiếng của Vũ Tình ở tỉnh Thái Bình vẫn tương đối cao, đúng không?” Thấy sự xuất hiện xinh đẹp và quyến rũ của cô ta, Trần Gia Bảo chân thành gật đầu và nói: “vẻ đẹp và sự quyến rũ của cô là hoàn toàn tương đương với sự nổi tiếng, xem ra bản thân tôi lại gây tội với một đám con trai nhà giàu ở tỉnh Thái Bình…”
Lưu Vũ Tình nắm lấy cánh tay Trần Gia Bảo, sau đó khuôn mặt xinh như quả đào mận chủ động đến gần Trần Gia Bảo, chớp mắt cười: “Vậy thì anh Trần có sợ không?” Trần Gia Bảo rất ngạc nhiên, mặc dù anh không hiểu tại sao Lưu Vũ Tình lại cố tình trêu chọc chính mình, nhưng vẫn lắc đầu cười nói: “Một đám hề thôi, với cả số lượng ít như vậy, so với số người tôi đánh bại còn ít gấp nhiều lần, tôi có gì phải sợ hãi chứ?”
“Đúng như dự đoán, anh Trần là người nổi tiếng khắp thế giới, quả nhiên là anh dũng, thật sự khiến trái tim của Vũ Tình rung động.” Đôi mắt Lưu Vũ Tình đầy gợn sóng.
Trần Gia Bảo tự động bỏ qua câu nói cuối cùng của cô ta, tính ra lần này anh và Lưu Vũ Tình mới gặp nhau hai lần, một người phụ nữ tuyệt vời như Lưu Vũ Tình với ngoại hình xuất sắc, xuất thân đỉnh cao và luôn được các ngôi sao bao quanh, vậy mà có thể nhanh chóng động lòng, có tình cảm với anh sao?
Anh trực tiếp chuyển đề tài nói: “Đi thôi, tôi nóng lòng muốn xem nhãn ngọc rồng trông như thế nào.”