Đột nhiên, Tôn Trường Đông đứng dậy khỏi sân và đi về phía Ngụy Phong Lăng và những người khác, đầu tiên anh ta hơi cúi đầu chào, hỏi: “Anh Ngụy, sắp đến giờ thi đấu rồi. Sao Trần Gia Bảo vẫn chưa đến? Chẳng lẽ anh ta cũng giống như tối hôm qua bỏ trốn sao?”
Anh ta đương nhiên biết rằng Trần Gia Bảo trong trận đấu lần trước là tạm thời có chuyện, nhưng anh ta sẽ không dễ dàng để tuột mất cơ hội hiếm có có thể làm nhụt chí của Trần Gia Bảo.
Quả nhiên, khi mọi người xung quanh nghe những gì Tôn Trường Đông nói, họ đã bật cười một cách không kiêng nể gì.
“Theo tôi thấy, Trần Gia Bảo biết mình không phải là đối thủ của anh Tôn, nên chắc chắn đã chạy trốn rồi.
Hehe, tối hôm trước có người nói anh Trần là kẻ nhát gan, tôi vẫn không tin lắm, nhưng bây giờ dường như không thể tin được.”
“Đúng, đúng, trước đây tôi nghe nói Trần Gia Bảo của tỉnh Hòa Bình khí thế hùng mạnh như vậy, nhưng không nghĩ chỉ là hữu danh vô thực. Xem ra, dưới cái uy danh này, đều là mua danh chuộc lợi, nực cười, thực sự nực cười.”
“Tôi nghĩ Trần Gia Bảo không thể vẽ, hoặc trình độ hội họa không cao, vì vậy đã không đến cuộc thi để không bị xấu hổ trước công chúng. May mắn thay, ngày hôm qua tôi đã bỏ tiền đặt cược cho Tôn Trường Đông. Nếu không, đi đặt cho Trần Gia Bảo, không phải là mất sạch sao?”
“Hả? Vậy là anh cũng đặt cho Tôn Trường Đông. Tôi cũng đã đặt cược cho Tôn Trường Đông 1 tỷ 750 triệu . Đây là tiền tiêu vặt của tôi trong hai tháng. Sau khi thắng, tôi sẽ đến trường đại học để bao nuôi một em gái, haha.”
Trong đám đông, Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình cũng đang ở trong đó, họ nghe thấy những lời chế giễu của Trần Gia Bảo xung quanh họ, họ cảm thấy rất chói tai, cảm giác buồn cười giống như một bầy khỉ đang cười nhạo một con hổ đang say sưa ngủ.
Lưu Vũ Tình khẽ nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu, nói:”Tại sao bây giờ Trần Gia Bảo vẫn chưa tới? Chẳng lẽ là anh ta đang vướng vào chuyện khác sao?”
Bùi Tuệ Lâm hít một hơi thật sâu và nói: “Từ từ xem đi, Trần Gia Bảo nhất định sẽ đến.”
Cô ta nghĩ đến phong thái vô song của Trần Gia Bảo trong khu nghỉ dưỡng suối nước nóng, cô ta tuyệt đối không tin Trần Gia Bảo lại làm ra chuyện”chạy trốn”, hơn nữa anh trai cô ta còn coi Trần Gia Bảo là kẻ thù truyền kiếp, Trần Gia Bảo làm sao có thể thua Tôn Trường Đông được?
Ở một bên đối mặt với những lời châm chọc xung quanh, Ngụy Nhã Huyên trừng mắt nhìn xung quanh, lần đầu tiên cô ấy cảm thấy người của tỉnh Phú Thọ, làm sao lại đáng ghét đến như vậy?
Vẻ mặt Ngụy Phong Lăng vẫn không thay đổi, anh ta cười nhạt nói với Tôn Trường Đông:”Gia Bảo còn cần chuẩn bị một số tư liệu nên thời gian bị chậm trễ. Tuy nhiên, anh ấy đã nói với tôi trước khi tôi đến, anh Tôn có thể vẽ trước, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu. .”
Tôn Trường Đông khẽ nhíu mày, để anh ta bắt đầu vẽ tranh trước? Trần Gia Bảo đang làm cái quái gì vậy?
Không thể hiểu được, trong lòng Tôn Trường Đông có dự cảm không tốt, nhưng ngay lập tức anh ta nghĩ rằng ngay cả ba vị thẩm phán cũng đã bị Bùi Thanh Phong mua chuộc, cho dù kỹ năng của Trần Gia Bảo có nghịch thiên đến thế nào, thì cũng sẽ không thể xoay chuyển được.
Nghĩ đến đây, Tôn Trường Đông vô thức nhìn ba vị giám khảo có mặt ở đây, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, lông mày giãn ra, mỉm cười:”Ừm, nếu đã như vậy,vậy thì tôi sẽ nói về quy tắc của trận đấu trước, tôi và Trần Gia Bảo từng người sẽ vẽ một bức tranh. Để ba giám khảo thẩm định và chấm điểm, ai có điểm cao nhất sẽ chiến thắng.”
Ngụy Nhã Huyên nghe vậy lập tức nghe ra được điểm không đúng, trừng lớn mắt,”Cuối cùng để cho giám khảo chấm điểm? Bây giờ ai mà không biết nơi nào có giám khảo là có nội tình? Ngộ nhỡ mấy người giám khảo này bị bọn họ mua chuộc rồi thì sao?”
Tôn Trường Đông nhất thời cảm thấy chột dạ, nhưng ngoài mặt lại cười nói:”Cô Ngụy thật biết nói đùa.