Theo thỏa thuận của bọn họ với nhà họ Long, nhà họ Long sẽ rút lui khỏi cuộc chiến này, nhưng nhà họ Vũ và nhà họ Phương cũng không được phép giúp Trần Gia Bảo. Vì vậy trong cuộc chiến giữa Trần Gia Bảo và nhà họ Sầm, anh phải dựa vào chính mình!
Bằng cách này, mặc dù tình huống của Trần Gia Bảo sẽ rất nguy hiểm, nhưng cho dù như vậy Vũ Vô Song và những người khác vẫn cho rằng Trần Gia Bảo vẫn có lợi, bởi vì thực lực của nhà họ Long chắc chắn vượt xa so với tưởng tượng của mọi người. Nhà họ Long không ra tay, Trần Gia Bảo vẫn sẽ có cơ hội thắng, còn nếu một khi nhà họ Long ra tay thì Trần Gia Bảo chắc chắn sẽ thua… không, anh chắc chắn sẽ chết!
Lúc này Vũ Vô Song mới lắng nghe ý kiến của mọi người xung quanh, cười nói: “Có vẻ họ không đánh giá cao Trần Gia Bảo lắm.”
Vũ Nhuận Nguyệt mặc một bộ đồ tiện cho việc vận động màu đen, trong tay còn cầm một thanh đao tú xuân, càng làm tăng thêm khí chất ảm đạm đáng sợ.
Cô ta khịt mũi: “Bọn họ chỉ là một đám người nghe đồn rồi nói linh tinh mà thôi, chưa tận mắt chứng kiến sức mạnh thực sự của Trần Gia Bảo, làm sao có thể biết được sự thần kỳ của anh ta? Kể từ khi Trần Gia Bảo khởi xướng trận chiến này, có nghĩa là anh ta đã rất có tự tin, bọn họ cứ việc đợi một lát bị vả mặt đi.”
“Tôi hy vọng Trần Gia Bảo thật sự có thực lực như cô nói.” Đột nhiên, Phương Liên Uất, trưởng lão nhà họ Phương mang theo vẻ mặt ảm đạm nói: “Nếu Trần Gia Bảo thua, nhà họ Phương chúng tôi sẽ không bao giờ tha cho anh ta. Cho dù Trần Gia Bảo chết rồi, nhà họ Phương cũng sẽ đào xác của anh ta lên, nghiền thành tro bụi!”
Phương Hàn Diệc, cậu chủ của nhà họ Phương, người đã trúng phải Hóa Thủy Đan của Trần Gia Bảo, nhà họ Phương bị Trần Gia Bảo điều khiển, anh đã lấy thuốc giải của hóa thủy đan ra làm điều kiện để đổi lấy việc nhà họ Phương, nhà họ Vũ và nhà họ Bạch hợp lực, gây áp lực cho nhà họ Long, chuyện này gần như đã phá vỡ mối quan hệ giữa họ Phương và nhà họ Long.
Nếu Trần Gia Bảo chết ở đây, vậy thì Phương Hàn Diệc cũng không thể tránh khỏi cái chết, nhà họ Phương sẽ mất nhiều hơn được.
Vì vậy, mặc dù nhà họ Phương chỉ mong Trần Gia Bảo chết mà không có nơi chôn cất, nhưng lúc này bọn họ chỉ có thể cầu mong Trần Gia Bảo đánh bại được Sầm Khiếu Uy, đợi đến khi lấy được thuốc giải của Hóa Thủy Đan thì việc Trần Gia Bảo sống hay chết cũng không liên quan gì đến nhà họ Phương!
“Trần Gia Bảo sẽ không thua.” Vũ Nhuận Nguyệt tràn đầy tin tưởng đối với Trần Gia Bảo.
Vũ Vô Song cười ha ha, không nói gì, vẻ mặt hơi phức tạp, bởi vì qua hệ với Trần Gia Bảo, nhà họ Vũ đã lần lượt xúc phạm nhà họ Sầm và nhà họ Long, nếu Trần Gia Bảo thua thì nhà họ Vũ cũng bại theo. Nói cách khác, nhà họ Vũ và Trần Gia Bảo đã ở trên cùng một chiếc thuyền, bất cứ bên nào bị tổn thương thì bên còn lại cũng sẽ bị ảnh hưởng theo.
Trận chiến này không chỉ liên quan đến mạng sống của một mình Trần Gia Bảo mà còn liên quan đến tương lai của toàn bộ nhà họ Vũ!
Mà ở một bên, Ân Thập Phương, Ân Dương và những người khác của nhà họ Ân đều đã có mặt, tâm trạng của họ cũng không tốt hơn Vũ Vô Song là bao.
Ban đầu trong kế hoạch của Ân Thập Phương, Lưu Ly sẽ giữ chân Sầm Kim Thượng còn ông ta sẽ giữ chân Sầm Khiếu Uy, những cường giả Truyền Kỳ còn lại giao cho Trần Gia Bảo đối phó, cộng thêm nhà họ Vũ và nhà họ Phương đã hợp tác với Trần Gia Bảo, khả năng chiến thắng ít nhất là tám mươi phần trăm!
Nào nghĩ tới Trần Gia Bảo không nói lời nào đã chủ động khiêu chiến Sầm Khiếu Uy, động thái này vượt xa dự tính của ông ta, phá vỡ toàn bộ kế hoạch lúc trước, khiến bây giờ ông ta cảm thấy hơi bị động.
“Chỉ hy vọng rằng Trần Gia Bảo sẽ không chết trong tay Sầm Khiếu Uy.” Ân Thập Phương nghiêm nghị, nghĩ rằng cơ hội chiến thắng ít nhất là ba mươi phần trăm. Nếu ông ta biết rằng nhà họ Vũ và nhà họ Phương sẽ không ra tay giúp đỡ, sợ rằng ông ta sẽ cảm thấy không còn chút hy vọng chiến thắng nào nữa!
Tất nhiên, nếu Trần Gia Bảo thực sự thua, ông ta cũng sẽ chỉ khoanh tay đứng nhìn, không bao giờ nói ra việc liên minh với Trần Gia Bảo, bên thua không thể xúc phạm nhà họ Sầm được.