”Ngài Cung nói đúng!”
”Không sai, trận chiến sinh tử thế này, hoàn toàn không cần nói với Trần Gia Bảo mấy cái quy tắc!”
Con mắt của đám người Du Nam sáng lên, nhao nhao mở miệng phụ họa.
Đàm Đài Thái Vũ trong lòng thầm kinh ngạc, Cung Thiên Kinh không những thâm sâu khó lường, mà ngay cả lời nói cũng lợi hại như vậy, chỉ bằng dăm ba câu, đã thay đổi được cục diện, chiếm được lòng người, không hổ là một lão yêu quái hơn sống hơn một trăm tuổi!
”Thắng mà không vẻ vang?” Trần Gia Bảo ngạo nghễ cười nói: ”Không đâu, hiện tại vẫn chưa phân thắng thua, còn chưa biết người chết là ai, bây giờ ông càng tự tin, cẩn thận đến lúc đó bại dưới tay tôi đó!”
”Cậu đúng thật là cuồng vọng, đường đường là chủ của tỉnh Hòa Bình, vậy mà tự cao tự đại như thế, sẽ chỉ khiến người khác chê cười.” Cung Thiên Kinh cười khinh thường, không để ý tới Trần Gia Bảo nữ, mà ánh mắt lại chuyển về phía Đàm Đài Thái Vũ, nói: ”Cô Thái Vũ, có lẽ quan hệ của cô và Trần Gia Bảo không phải là quan hệ thân thiết bình thường, nhưng mà Trần Gia Bỏa với tỉnh Phú Thọ của chúng tôi đã là kẻ địch không đội trời chung, vì Ngô Uyển Tông, tôi có thể cho cô một cơ hội, chỉ cần bây giờ cô rời đi, tôi cam đoan tuyệt đối sẽ không có ai ngăn cản cô, thậm chí trước đó cô giết Khang Trường Minh báo thú, tỉnh Phú Thọ cũng có thể bỏ qua.”
Rất rõ ràng, Cung Thiên Kinh hiểm lầm Đạm Đài Thái Vũ có quan hệ với Trần Gia Bảo, còn tưởng rằng Đạm Đài Thái Vũ thích Trần Gia Bảo, cho nên mới đứng ra giúp đỡ.
Đạm Đài Thái Vũ nhẹ chau đôi mi thanh tú, biết Cung Thiên Kinh hiểu lầm quan hệ của cô với Trần Gia Bảo, có điều cô cũng không phải kiểu phụ nữ nói nhiều, cũng không giải thích gì, cầm kiếm đúng cạnh Trần Gia Bảo nói: ”Cảm ơn ý tốt của ngài Cung, hôm nay, Đạm Đài Thái Vũ tôi mỗi người một kiếm, cùng tiến cùng lùi với Trần Gia Bảo!”
Lời vừa nói ra, Trần Gia Bảo kinh ngạc không thôi, nhỏ giọng nói: ”Cô vốn dĩ là địch chứ không phải là bạn, không cần thiết phải ở lại, hôm nay tôi nhớ ơn của cô, nếu như hôm nay có thể giữ được tính mạng, sau này chắc chắn sẽ tìm cơ hội để báo đáp, cô vẫn là nên đi đi…”
Anh còn chưa nói xong, Đạm Đài Thái Vũ đã kiên định lắc đầu, ngắt lời Trần Gia Bảo: ”Ý tôi đã quyết, anh không cần phải nhiều lời.”
Dứt lời, cô ta vung thanh kiếm trong tay, phát ra tiếng ”vù vù”, biêt hiện sự quyết tâm của mình!
Trần Gia Bảo nhìn chằm chằm Đạm Đài Thái Vũ, không nói gì thêm nữa!
Cách đó không xa, Terai Chika đỡ chán, có chút cạn lời: ”Thật không biết Đạm Đài Thái vũ, cái người này đến cùng bị Trần Gia Bảo cho uống thuốc mê gì, mà lại nguyện ý vì Trần Gia Bảo trở mặt đối đầu với Cung Thiên Kinh nữa, hừ, hi vọng hai người bọn họ hôm nay đều chết ở chỗ này, nếu không, đợi đến lúc Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ thật sự kết hợp, tuyệt đối sẽ trở thành kẻ thù khó giải quyết nhất của Nhật Bản!”
Takashima Seira cũng cho răng như thế, bất luận là Trần Gia Bảo hay là Đạm Đài Thái Vũ, tuổi trẻ đã có được sức mạnh lớn như vậy, ở Nhật Bản, e là cũng chỉ có yêu quái nổi danh nhất mới có thể miễn cưỡng so sánh với nhau, may mắn Trần Gia Bảo đã khiến Cung Thiên Kinh muốn giết anh, cuộc đời huy hoàng của Trần Gia Bảo đến hôm nay là kết thúc!
Một bên khác trên đỉnh núi cao, sắc mặt Kinh Gia Minh không ngừng biến hóa, Đạm Đài Thái Vũ là do ông ta mời đến tỉnh Phú Thọ, bây giờ ngược lại trợ giúp Trần Gia Bảo, coi như hôm nay Trần Gia Bảo có chết ở chỗ này, Cung Thiên Kinh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ông ta!
Nội tâm Kinh Gia Minh vô cùng sợ hãi, hai đầu gối nhũn ra, đặt mông té trên mặt đất.
Bên trong rừng trúc, giữa hai lông mày của Cung Thiên Kinh hiện lên một tia thịnh nộ, từ khi hắn ta trở thành một huyền thoại, cơ hồ có rất ít người dám ngang ngược với ông ta, hôm nay ông ta ở Ngô Uyển Tông, đã cho Đạm Đài Thái Vũ hai lần cơ hội, một lần Đạm Đài Thái Vũ vậy mà cũng không nhận, thật là khiến người khác nổi nóng.
Hắn ta vung tay áo, lạnh lùng nói: ”Đạm Đài Thái Vũ đối với Trần Gia Bảo đúng là tình sâu nghĩa nặng, cũng được thôi, nhưng mà đao kiếm không có mắt, nếu như làm tồn thương đến cô Thái Vũ, thì cũng đừng trách tôi!”
Vừa dứt lời, Cung Thiên Kinh phất tay, Du Nam, Hề Vũ Triều, năm tông sư cường giả hiểu ý, lập tức đứng tản ra, trong nháy mắt tạo thành một vòng vây, bao quanh Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ.
Mà Cung Thiên Kinh chắp hai tay sau lưng, ở một bên nhìn chằm chằm.
Có thể nói, giờ phút này, Trần Gia Bảo đang ở trong nguy hiểm khó trốn thoát!
Đạm Đài Thái Vũ đảo mắt một vòng, một bên đề phòng đám người Du Nam, một bên nói nhỏ, chỉ hai người có thể nghe được: ”Liệt địa kiếm của anh có thể một lần duy nhất giải quyết hết bọn họ không?”
Trong lòng Đạm Đài Thái Vũ rất rõ ràng, giờ phút này, ”Liệt địa kiếm” của Trâng Gia Bảo sẽ trở thành át chủ bài sau cùng của bọn họ!
Trần Gia Bảo lắc đầu, nhỏ giọng nói: ”Không thể, nếu có thể một lần duy nhất giải quyết hết bọn họ, thì tối đã sớm dùng ”Liệt địa kiếm”, với sức lực và vết thương của tôi hiện tại, cũng chỉ có thể thi triển một lần ”Liệt địa kiếm”, mà sau khi thi triển xong, khí lực toàn thân sẽ tiêu hao hết, trong thời gian ngắn không có cách nào đánh nhau với người khác.”