“Chuyện này không được tốt lắm đâu.” Khương Ngọc lắc đầu thuyết phục:
“Nói thế nào đi chăng nữa thì nguyên nhân cũng là do chúng ta điều tra bọn họ trước. Tuy Trần Gia Bảo có hơi kiêu ngạo, nhưng từ đầu đến cuối cũng không nói lời nào gay gắt. Hơn nữa chẳng phải bọn họ đã trả tiền cơm cho chúng ta để xin lỗi sao? Chúng ta bỏ qua chuyện này đi. Nếu như chúng ta đuổi theo dạy dỗ anh ta một trận thì danh tiếng truyền ra cũng không tốt lắm đâu.”
Căn cứ vào sự hiểu biết của Khương Ngọc về Ngô Thanh, một khi Ngô Thanh quyết tâm trả thù Trần Gia Bảo, ít nhất anh ta phải đứt tay đứt chân thì mới giải được nỗi hận trong lòng Ngô Thanh. Khương Ngọc rất tốt bụng nên cho dù đó là lần đầu tiên gặp Trần Gia Bảo, cô ấy cũng khó chịu với thái độ của anh, nhưng cô ấy vẫn không muốn nhìn thấy Trần Gia Bảo gặp kết cục bi thảm như vậy.
“Tôi thấy không có gì không tốt cả.” Hồng Yến Nhi đang muốn xem kịch hay, không sợ to chuyện, cười tủm tỉm nói: “So với căm hận thì sự coi thường càng làm người khác tổn thương hơn. Bởi vì Trần Gia Bảo không nói một chữ, thậm chí còn không nhìn chúng ta. Điều đó càng làm người ta khó chịu hơn. Cậu chủ Ngô của chúng ta là ai? Chỉ dùng một bữa ăn mấy trăm nghìn đã muốn giải quyết chuyện này, sao mà đơn giản vậy được. Vả lại tôi cũng cảm thấy khó chịu với thái độ kiêu ngạo của Trần Gia Bảo. Tôi ủng hộ cậu chủ Ngô dạy anh ta một bài học. Nhân tiện, cô luôn không đồng ý chuyện này có phải là lo lắng Trần Gia Bảo sẽ bị dạy dỗ quá thảm không? Nếu cô như vậy thì cậu chủ Ngô sẽ càng tức giận hơn đó.”
Ngô Thanh theo đuổi Khương Ngọc. Đây là một bí mật mà mọi người trong hội đều biết. Khương Ngọc không đồng ý Ngô Thanh. Nhưng hiện giờ lại vì lo lắng cho Trần Gia Bảo mà ngăn cản Ngô Thanh, chắc chắn sẽ khiến Ngô Thanh càng thêm bực bội.
Quả nhiên, vẻ mặt anh ta có hơi lo lắng.
“Không phải đâu.” Quả thật Khương Ngọc đang lo lắng Trần Gia Bảo nhưng bây giờ không thể thẳng thắn thừa nhận, nếu Ngô Thanh không vui, số phận của Trần Gia Bảo sẽ càng tệ hơn.
“Yến Nhi, cô nói gì vậy? Đây là lần đầu tiên tôi gặp anh ta, còn chưa nói một lời nào, sao có thể lo lắng được chứ?” Cô ấy đặt đũa xuống ngay khi nghe thấy lời nói đó, liếc Hồng Yến Nhi một cách giận dữ, sau đó nhanh chóng nói lảng sang chuyện khác: “Lúc trước tôi có nghe nói qua về Đoàn Vinh, biết rằng anh ta là một người nổi tiếng ưu tú, tiền đồ tương lai sáng lạn. Theo lý mà nói, anh ta phải là một người kiêu ngạo. Nhưng dựa theo quan sát lúc nãy của tôi, trước mặt Trần Gia Bảo anh ta có vẻ hơi khúm núm. Theo tôi, thân phận của Trần Gia Bảo không đơn giản, nếu chúng ta có mâu thuẫn với anh ta thì không phải chuyện tốt.”
Ngô Thanh và Hồng Yến Nhi sửng sốt trong giây lát. Sau khi suy nghĩ kỹ lại, họ thấy có vẻ đúng như lời Khương Ngọc nói. Có thể Trần Gia Bảo có hậu đài vững chắc khiến phú nhị đại nổi tiếng như Đoàn Vinh trở nên nhát như cáy?
Một người đàn ông bên cạnh từ đầu đến giờ không nói chuyện đột nhiên mở miệng cười nói: “Tôi nghĩ Đoàn Vinh thật sự sợ hãi, nhưng chưa chắc là do Trần Gia Bảo. Không phải hai ngàu trước ở thành phố Hà Tĩnh xảy ra chuyện lớn gây chấn động toàn tỉnh Trung Thiên sao? Tả Ngọc Lượng, Giang Lưu Thiên và Đoan Mộc Vĩ An là ba cường giả nổi danh ở tỉnh Trung Thiên, đều ngã xuống ở nhà họ Văn, thành phố Hà Tĩnh. Nghe nói lúc đó Đoàn Vinh cũng ở nhà họ Văn theo dõi trận chiến.
Thử nghĩ mà xem, trận chiến giữa ba cường giả “Nửa bước Truyền Kỳ” chắc chắn chấn động trời đất, quỷ thần sợ hãi. Đừng nói là Đoàn Vinh ngay cả chúng ta đứng bên cạnh xem trận chiến có lẽ cũng sẽ hoảng hốt nhiều ngày. Thái độ khúm núm bây giờ của Đoàn Vinh là hoàn toàn bình thường. Không lẽ mấy người nghĩ rằng Tả Ngọc Lượng và những người khác bị Trần Gia Bảo giết cho nên Đoàn Vinh mới sợ anh ta? Hoang đường, đây đích xác là chuyện hoang đường!”
Sau khi nói xong anh ta cũng cảm thấy tức cười với khả năng không thể xảy ra này.
Anh ta tên là Hoàng Chí Huy, còn người đàn ông cuối cùng bên cạnh anh ta là Thi Vĩ Bình. Anh ta và Ngô Triếy là bạn tốt của nhau và cùng có xuất thân từ gia đình nổi tiếng về Đông y. Tuy nhiên, địa vị ở tỉnh Trung Thiên thì không bằng nhà họ Ngô của Ngô Thanh.
“Không có chuyện đó đâu!” Ngô Thanh lập tức cười khinh thường nói: “Trên người Trần Gia Bảo không có một chút khí tức của người học võ, anh ta chỉ là một người bình thường thôi. Làm sao anh ta có thể đánh bại Tả Ngọc Lượng cường giả “Nửa bước Truyền Kỳ”chứ! Nếu Trần Gia Bảo thật sự giết chết hắn, tôi sẽ không nói gì nữa, toàn bộ bữa cơm này tính cả bàn ghế bát đũa, Ngô Thanh tôi sẽ ăn hết!”