“Đừng tưởng rằng cô tâng bốc tôi hai câu, thì tôi sẽ nương tay, trận thi đấu này, tôi thắng chắc rồi!” Liễu Ngọc Phi nhẹ hừ một tiếng, đây là cơ hội tốt để quang minh chính đại đánh bại tình địch, cô ta nhất định sẽ dốc hết sức, hơn nữa với thân thủ của người mạnh võ thuật, muốn thắng Đoạn Khánh Tân cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Nói hay lắm, nương tay thì không còn ý nghĩa gì nữa rồi, xin mời đội trưởng Liễu.” Đoạn Khánh Tân gật đầu rồi cười, sau đó gọi Trần Gia Bảo nói: “Gia Bảo anh đến chỗ em bên này, đừng ở bên đó cản trở đội trưởng Liễu phát huy.”
Liễu Ngọc Phi cầm gậy đi đến trước bàn bi-a, đang chuẩn bị đánh bóng màu trắng, đánh một gậy vào bốn trái để thị uy với Đoạn Khánh Tân, đột nhiên khóe mắt liếc thấy sau khi Trần Gia Bảo đi đến bên cạnh Đoạn Khánh Tân, Đoạn Khánh Tân quang minh chính đại khoác lấy tay của Trần Gia Bảo, hơn nữa còn dựa lên người của Trần Gia Bảo, muốn có bao nhiêu thân mật liền có bao nhiêu thân mật.
Trong lòng Liễu Ngọc Phi lập tức trở nên phiền muộn, tiếp đó cũng ảnh hưởng đến sự phát huy của cô, một gậy đánh ra, “cạch” một tiếng, bóng màu trắng đánh ra, đánh cho những quả bóng con đã được xếp gọn tản ra, cuối cùng chỉ có hai trái bóng lăn vào lỗ, ít một nửa so với kết quả Liễu Ngọc Phi dự kiến lúc đầu, lập tức không hài lòng nhăn mũi.
“Đội trưởng Liễu lợi hại quá, không hổ là người mới trẻ tuổi như vậy đã trở thành đội trưởng của tiểu đội đặc chủng cục an ninh quốc gia, quả nhiên lợi hại, kiểu này lát nữa em nhất định thua chắc rồi.” Đoạn Khánh Tân vỗ tay mà khen, sau đó hai bàn tay nắm lấy tay của Trần Gia Bảo, đáng thương nói: “Gia Bảo, lát nữa nếu như người ta thua, anh đừng có chê cười em đấy.”
“Đương nhiên sẽ không.”
Trong ánh mắt Đoạn Khánh Tân lộ ra thần thái vui vẻ, đột nhiên hôn một cái lên má của Trần Gia Bảo, sau đó cả mặt đỏ lên, cô ấy lớn từng này, đây là lần đầu tiên chủ động hôn bạn khác giới.
Trần Gia Bảo chỉ cảm thấy xúc cảm trên má cực kì mềm mại, chỉ đáng tiếc vừa chạm vào đã rời đi, ngoài sự ngạc nhiên, trong lòng cũng đang cảm thán, ở ngay trước mặt của Liễu Ngọc Phi, Đoạn Khánh Tân làm ra hành động thân mật như vậy, đây rõ ràng là đang làm cho Liễu Ngọc Phi tức giận.
Quả nhiên, Liễu Ngọc Phi đều đem hành động của Đoạn Khánh Tân toàn bộ đều nhìn ở trong mắt, chỉ cảm thấy cực kỳ vướng mắt, sau khi một gậy lại đánh ra, đánh một trái bóng bi-a lăn vào trong lỗ, nhưng lại không hề có chút vui vẻ nào.
Ở bên cạnh Đoạn Khánh Tân lại làm một số hành động thân mật, trong lòng Liễu Ngọc Phi càng thêm phiền muộn, dưới sự tâm phiền ý loạn, trong lòng đem Trần Gia Bảo ra mắng đến gần chết, nắm chặt lấy cây gậy, dường như đang đem hết oán khí trong lòng phát tiết lên cây gậy, lập tức đánh một gậy ra, nhưng mà dùng lực quá mạnh, sau khi trái bóng màu trắng bay một vòng cong trên không trung, đập vào một cái bình hoa ở ngoài xa tầm mười mét.
Lập tức, “bộp” một tiếng, bình hoa theo tiếng mà vỡ.
Đoạn Khánh Tân lập tức vùi vào vai của Trần Gia Bảo cười khanh khách: “Đội trưởng Liễu, chị đây là đang đánh bi-a hay là đang đánh bình hoa thế?”
Liễu Ngọc Phi cũng biết trái bóng này đánh quá khó coi, trên mặt trở nên xấu hổ, có điều không hề để ý đến sự cười nhạo của Đoạn Khánh Tân, giận dữ trừng mắt nhìn Trần Gia Bảo một cái, giống như đang nói, nếu không phải là anh thân mật cùng với Đoạn Khánh Tân, bà đây sẽ phát huy sai sót sao?
Trần Gia Bảo cười nhẹ một tiếng, được, nói chung đến cuối cùng, anh đều là con cừu thế tội.
“Cô chủ Đoạn, bây giờ đến lượt cô, tôi lại muốn nhìn xem, kĩ năng đánh bóng của cô cao bao nhiêu.” Liễu Ngọc Phi đặt gậy lên bên cạnh bàn bi-a, tuy trái này không đánh vào, nhưng không cần lại phải nhìn thấy Đoạn Khánh Tân và Trần Gia Bảo thân mật nữa, cũng coi như là có được có mất.
Nhưng mà, ngoài dự kiến của Liễu Ngọc Phi, Đoạn Khánh Tân cười nhẹ một tiếng, trực tiếp kéo Trần Gia Bảo, đi đến trước bàn bóng bi-a.
Đoạn Khánh Tân ngây ra, sau đó giận dữ nói: “Cô đánh bóng thì đánh bóng, sao lại còn phải kéo Gia Bảo qua?”
Đoạn Khánh Tân dáng vẻ đương nhiên nói: “Bởi vì tôi không biết đánh bóng bi-a, cho nên để Gia Bảo dạy tôi.”