Một bên là gia chủ của một gia tộc cực kỳ lớn mạnh đã trấn áp tỉnh Trung Thiên mấy chục năm, tu vi cao cường, đương nhiên là không cần nói nhiều. Bên còn lại là người có vũ kỹ đầy bí ẩn, thiên tài tuyệt thế. Hai người này quyết chiến thì không cần nghĩ cũng biết là cực kỳ đặc sắc!
Khi tin tức vừa tung ra đã khiến cho rất nhiều người chú ý, vô số người đều khiếp sợ, vì nó sôi sục, càng trông chờ cuộc chiến này!
Mấy gia tộc lớn có chút ảnh hưởng trong tỉnh Trung Thiên, cho dù là có được nhà họ Sầm mời hay không thì cũng sôi nổi nghe ngóng tin tức để có thể nhanh chóng hành động, chạy tới rừng phong đỏ ở núi Phượng Hoàng càng sớm càng tốt.
Trong thời gian ngắn, những quán ăn dưới chân núi Phượng Hoàng đều rất đông khách, một chỗ trống cũng không tìm được, cũng biến tướng phát triển kinh tế của nơi này.
Đêm đó, ở nơi đảo quốc xa xôi, trong một biệt viện hoa đào theo phong cách Nhật Bản.
Một người con gái xinh đẹp đang ngâm mình trong hồ nước nóng, để lộ xương quai xanh hoàn mỹ, cô ấy cảm thấy toàn bộ lỗ chân lông trên người đều rất thoải mái, vô thức phát ra tiếng kêu hừ hừ trong miệng.
Từng giọt nước trượt xuống trên làn xa trắng mịn của cô ấy, tràn ngập sự mê hoặc đầy khác lạ. Nếu như dùng một câu thơ để hình dung thì chắc là: “Ôn tuyền thủy hoạt tẩy ngưng chi.”
Đột nhiên, bên cạnh vang lên một giọng nói đầy cung kính của một cô gái: “Cô Terai, ông Takashima đã tới đây, nói là có việc quan trọng nói cho cô.”
Cô gái xinh đẹp vẫn khép hờ hai mắt, bình tĩnh mà đổ nước nước lên người, tạo nên tiếng “ào ào”, thuận miệng hỏi: “Ông Takashima có nói là chuyện gì không?”
Ông Takashima nhờ tôi nói cho cô, có liên quan tới chuyện ở Việt Nam, liên quan tới Trần Gia Bảo.”
“Trần Gia Bảo?”
Cô gái xinh đẹp lập tức mở hai mắt, trong mắt vô tình lướt qua một chút hận thù.
Cô gái xinh đẹp này chính là Terai Chika đã lâu không xuất hiện.
Lần trước ở tỉnh Phú Thọ, cô ấy nhân lúc Trần Gia Bảo và đám cường giả Cung Thiên Kinh quyết chiến, cô ấy và Takashima Seira lặng lẽ trở về nước Nhật Bản, đồng thời mang theo bảo vật Ngọc tỷ Truyền Quốc của Việt Nam, xem như thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng mà Terai Chika hiểu rõ, Trần Gia Bảo sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô ấy, nói không chừng bất kì lúc nào cũng có thể chạy tới Nhật Bản tìm cô để đoạt lại Ngọc Tỷ Truyền Quốc.
Mà cô ấy cũng hận Trần Gia Bảo, từ khi cô ấy chấp hành nhiệm vụ tới giờ, Trần Gia Bảo là người đầu tiên làm cho cô ấy phải chật vật như vậy, hận đến muốn chém Trần Gia Bảo thành muôn mảnh.
Như vậy, nghe thấy ba chữ “Trần Gia Bảo”, Terai Chika phản ứng hơi mạnh, một tiếng “ào”, kèm theo đó là bọt nước văng tung tóe, cô ấy đứng lên, đôi chân dài của cô ấy bước ra khỏi hồ nước nóng để lộ thân thể trắng nõn hoàn mỹ.
Bên cạnh có một cô người hầu đã chuẩn bị sẵn khăn tắm phủ lên người cô ấy, nhẹ nhàng giúp cô ấy lau khô người.
“Chuẩn bị quần áo cho tôi, tôi phải đi gặp ông Takashima.”
“Vâng, cô Terai.”
Bên cạnh còn có một cô người hầu khác đã lặng lẽ lui ra sau, tới khi cô ta trở lại thì mang theo một bộ kimono, chủ động hầu hạ cô chủ mình mặc quần áo.
Kimono xinh đẹp mặc trên người của Terai Chika, phối hợp với vẻ đẹp tuyệt trần và khí chất cao quý lại thấy xinh đẹp và thanh lịch.