Thượng Tiếu Vi vui vẻ không thôi, lôi kéo Nhậm Mộng Vũ ngồi bên cạnh mình.
Nhậm Mộng Vũ cũng không biết vì sao, chuyện đầu tiên sau khi ngồi xuống là nhìn về phía Trần Gia Bảo, phát hiện Trần Gia Bảo không nhìn về phía mình, trong lòng lại còn có một tia mất mát.
Đột nhiên phát hiện ra điểm này, Nhậm Mộng Vũ giật mình, cô ta không nên như vậy chứ, nếu không cô ta quan tâm động tĩnh của Trần Gia Bảo làm gì?
Cô ta lắc lắc đầu, vứt bỏ tất cả những suy nghĩ linh tinh trong đầu ra ngoài.
Rất nhanh, dưới sự sắp xếp của Hoàng Văn Khánh, mấy cô gái xinh đẹp phục vụ mặc sườn xám màu đỏ, từng người một dâng lên món ăn tuyệt đẹp, mùi hương lan toả, làm cho ai nấy đều thích thú.
Tiệc rượu chính thức bắt đầu, tuy rằng tài sản gia tộc của đám người Hoàng Văn Khánh bị chuyển nhượng với giá thấp, nhưng vẫn nhanh chóng lấy lại tinh thần, nâng chén khen Trần Gia Bảo, tranh thủ nịnh nọt Trần Gia Bảo xong, Trần Gia Bảo sẽ thuận lợi thả bọn họ ra khỏi tỉnh Phú Thọ.
Rượu qua ba tuần, Hoàng Văn Khánh đột nhiên cười ha hả nói: “anh Trần, Việt Nam chúng tôi từ xưa đến nay người tài tụ tập, có rượu tất nhiên sẽ có vui, cho nên hôm nay tôi đặc biệt mời nữ ca sĩ hàng đầu trong nước cô Đường Thiên hát một bài, lấy đây anh Trần trợ hứng cho anh Trần.”
Hàn Đông Vy kinh ngạc hô lên một tiếng, lúc này mới biết được, thì ra mục đích Đường Thiên tới Tỉnh Phú Thọ, lại là vì hát cho Gia Bảo, chuyện này cũng là quá trùng hợp.
Gương mặt Lưu Vũ Tình và Bùi Tuệ Lâm trở nên trắng bệch, trong lòng các cô vô cùng khó chịu, hai người bọn họ còn nhớ rõ lúc trước ở sảnh lớn bữa tiệc, Đường Thiên châm chọc Trần Gia Bảo như thế nào.
Hoàng Văn Khánh lập tức sắp xếp người đi gọi Chị Đào, bảo Chị Đào dẫn Đường Thiên tới đây.
Rất nhanh, cửa phòng khách quý bị đẩy ra, chị Đào cùng Đường Thiên mặc trang phục lộng lẫy, mỉm cười đi vào, một cái nhìn thấy Trần Gia Bảo ngồi ở vị trí chủ vị, cùng với Hàn Đông Vy bên cạnh Trần Gia Bảo.
Chị Đào cùng Đường Thiên coi như là kiến thức rộng rãi, nhìn thấy đằng sau này, ánh sáng trong đầu chợt lóe, chẳng lẽ… Chẳng lẽ bạn trai của Hàn Đông Vy chính là anh Trần kiêu ngạo trong truyền thuyết?
trong nháy mắt tươi cười trên môi Đường Thiên cùng Chị Đào cứng ngắc, trong lòng khiếp sợ không thôi, lúc nhất thời đứng yên tại chỗ, ngay cả chào hỏi cũng quên nói ra.
Nhất là Đường Thiên, trong lòng càng khiếp sợ vô cùng, cô ta đã sớm đoán được thân phận của Trần Gia Bảo tuyệt đối không bình thường, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới, Trần Gia Bảo dĩ nhiên chính là anh Trần, mà càng không nghĩ tới chính là, nhìn bộ dáng hiện tại Trần Gia Bảo bị những người phụ nữ vây quanh ở giữa, hiển nhiên Hàn Đông Vy cũng biết Trần Gia Bảo phong lưu đa tình, chẳng lẽ Hàn Đông Vy thật sự không quan tâm?
Ý cười của Trần Gia Bảo, thật sự là không thể tưởng tượng được, mục đích của Đường Thiên tới Tỉnh Phú Thọ lại là vì hát cho mình, chậc, cuộc sống này thật đúng là không nghĩ tới, khắp nơi đều vui vẻ.
Lúc này Hàn Đông Vy đứng lên, cười đi về phía Đường Thiên, nói: “Cô Đường, không ngờ chúng ta lại gặp nhau nhanh như vậy.”
Chị Đào dù sao cũng hiểu biết rộng rãi, trước một bước phản ứng lại, vội vàng kéo ống tay áo Đường Thiên một chút, đồng thời nhiệt tình chào hỏi: “Ôi ôi, thì ra là Tổng giám đốc Hàn, thật không ngờ có thể ở chỗ này gặp cô, thật sự là quá có duyên.”
Đường Thiên lúc này cũng phản ứng lại, khóe miệng miễn cưỡng nở ra một tia ý cười, nói: “Chị Vy.”
Hoàng Văn Khánh ngạc nhiên nói: “Tổng giám đốc Hàn, cô và cô Đường quen biết nhau sao?”
Hàn Đông Vy cười nói: “Ở trên máy bay quen biết, không ngờ lại gặp nhau nhanh như vậy, coi như là có duyên.”
“Nếu quen biết nhau thì tốt quá.” Hoàng Văn Khánh đứng lên cười nói: “Cô Đường, người đang ngồi ở giữa, chính là Trần Gia Bảo, anh Trần nổi tiếng ở tỉnh Phú Thọ chúng tôi, cũng là nhân vật chính của bữa tiệc này, lát nữa Cô Đường phải hát một bài hát thật hay, để anh Trần tận hứng mới được.”
Lần này nghe được Hoàng Văn Khánh giới thiệu, không thể nghi ngờ là xác nhận thân phận của Trần Gia Bảo.