Trong lòng Sầm Bân Vĩ nổi lên một cơn tức giận. Nhà họ Sầm của anh vốn là gia tộc đứng đầu, sao lại có thể để người khác sỉ nhục như vậy chứ?
Nếu như bình thường, anh ta đã quay mặt đi từ lâu, nhưng khi anh ta liếc nhìn về phía Trần Gia Bảo và Sầm Giang Hải vẫn đang đánh nhau ở đằng xa, liền phát hiện Trần Gia Bảo có khuynh hướng càng ngày càng dũng mãnh, anh ta không khỏi cảm thấy lo lắng.
“Nếu như không hạ được Trần Gia Bảo, nhà họ Sầm bị mất mặt cũng chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng nếu không lấy được Thiên Hành Cửu Châm, trở về sẽ bị gia chủ trách tội, xin nhà họ Vũ hãy quên những việc xảy ra trước đây mà ra tay hỗ trợ để hạ Trần Gia Bảo trước.”
Nghĩ đến điều này, Sầm Bân Vĩ hít một hơi thật sâu và nói: “Lúc nãy là sự thô lỗ của nhà họ Sầm. Tôi cũng xin lão Giang cùng anh hãy tha thứ cho chúng tôi. Bây giờ chúng ta nên bắt Trần Gia Bảo và lấy Thiên Hành Cửu Châm trước. Sau này có dịp tôi sẽ mời cả hai đến thăm nhà họ Sầm. Tôi sẽ đích thân dọn một bàn rượu và xin lỗi người nhà họ Vũ. ”
Vũ Vô Song đột nhiên cảm thấy thật mát ruột, nhà họ Sầm lại chủ động xin lỗi, đây là chuyện chưa từng có ở toàn tỉnh Trung Thiên. Trần Gia Bảo thật sự tuyệt vời, có thể ép nhà họ Sầm phải cúi đầu!
Vũ Lâm Giang vẻ mặt cũng thoải mái, nở nụ cười: “Nếu là như vậy thì đương nhiên nhà họ Vũ chúng tôi nhất định phải hỗ trợ rồi, nào hãy cùng nhau hạ Trần Gia Bảo.”
Sầm Bân Vĩ lúc đó thật sự vui mừng khôn xiết.
Ngay lập tức cả ba cùng xông lên hướng thẳng về phía Trần Gia Bảo mà tấn công.
Mọi người xung quanh đều bị sốc!
Sầm Giang Hải buộc phải rút lui trước sức mạnh Trảm Nhân Kiếm của Trần Gia Bảo, trong khi anh ta đang cảm thấy hơi rối thì đám người Sầm Bân Vĩ, Vũ Lâm Giang cùng nhau xông đến, lúc này sắc mặt anh ta trở nên vui tươi vừa cười vừa nói: “Trần Gia Bảo, mày hãy buông tay chịu trói đi!”
Anh ta vừa dứt lời thì Vũ Giang Lâm, Sầm Bân Vĩ ba người đã chia làm ba hướng vây quanh Trần Gia Bảo, thêm Sầm Giang Hải đứng ngay trước mặt nữa là bốn phía đều bị vây kín, lúc này Trần Gia Bảo đã hoàn toàn bị bao vây.
Khí thế của Trần Gia Bảo đã hoàn toàn chìm xuống. Đối mặt với sự kết hợp giữa Sầm Giang Hải và Sầm Bân Vĩ, anh ấy gần như chỉ có thể miễn cưỡng không để bị thua. Nhưng bây giờ đã có cao cường giả trong Truyền Kỳ Trung Kỳ, cộng them một Truyền Kỳ Sơ Kỳ nữa, với một đội hình mạnh mẽ và hùng hậu như vậy, cho dù anh ấy có niềm tin vào bản thân thế nào cũng không nghĩ rằng mình có thể sống sót trong vòng vây của bốn người này.
Tình hình hiện tại có thể gọi là ngàn cân treo sợi tóc!
Tứ đại cường giả Truyền Kỳ của nhà họ Sầm và nhà họ Vũ liên kết với nhau tấn công một người trẻ tuổi của Bán Bước Truyền Kỳ, đây thật sự đã tạo nên lịch sử trong tỉnh Trung Thiên. Có thể nói đây là lần đầu tiên từ bao đời nay, cho dù Trần Gia Bảo bị bắt, mà thậm chí nếu có bị giết đi nữa, thì tên tuổi của anh cũng đủ để tỏa sáng và lưu lại trong thế giới võ thuật ở tỉnh Trung Thiên này.
Những người xung như không còn giữ được sự tỉnh táo nữa, đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng váng.
Trên bục phát biểu, Vũ Hoàng Việt đã bị sốc và nói: “Trời ơi, ba vị trong Truyền Kỳ Trung Kỳ và một vị trong Truyền Kỳ Sơ Kỳ, với đội hình này ở tỉnh Trung Thiên, nơi nổi tiếng nhất về võ thuật, là đủ để quét tứ phương, hiện tại họ còn liên kết với nhau để đối phó Trần Gia Bảo, xem ra thể diện của Trần Gia Bảo khồng hề nhỏ chút nào.
Điều đáng sợ hơn nữa là tuổi của Trần Gia Bảo thậm chí còn trẻ hơn cả tôi. Với anh ấy thật sự tôi không có cửa để so sánh rồi, mà thôi, để so sánh giữa người với người thật sự là rất khó.”
Vũ Nhuận Nguyệt nghiêm nghị nói: “Đừng nói là anh, e rằng trên toàn bộ đất nước này cũng không thể tìm ra được một Trần Gia Bảo thứ hai. Người như vậy đúng là trăm năm khó gặp, việc anh bị anh ta đè bẹp cũng không phải là vấn đề gì quá to tát ”.