Có điều nói ra dài dòng, các ngươi chỉ cần nhớ hễ là võ giả thành danh ở giới võ thuật thì thủ đoạn đều kỳ dị khó lường, như quỷ thần trong mắt người bình thường, một người có thể chống lại một nhóm lính đánh thuê.
“Ghê gớm thế sao? Không đến mức đó chứ?”
Ba người Nakamoto Chiri sợ hãi, một người chống lại một nhóm lính đánh thuê, có đùa không vậy?
“Anh cảm thấy không thể chẳng qua là vì trình độ các ngươi còn kém, rất nhiều thứ không trong tầm với của các người, các người không chạm đến được.” Yumi Nagai cười cười coi thường, đánh thẳng vào nội tâm: “Tôi hỏi anh, nếu không thể, lúc nãy tại sao anh lại bị một người phụ nữ hạ gục, mà anh hoàn toàn không nhìn rõ động tác của cô ta?”
Nakamoto Chiri nhất thời ngây ngốc, ừ nhỉ, dù gì cậu ta cũng là người luyện Karate gần mười năm, nếu trên thế giới này không có cường giả võ đạo, tại sao người phụ nữ kia có thể dễ dàng đánh gục cậu ta?
Nghĩ đến đây, cậu ta lắp bắp nói: “Lẽ nào cô ta cũng là người trong võ đạo? Đáng sợ, thật quá đáng sợ rồi…”
“Tuy tôi không tận mắt chứng kiến cô ta ra tay, nhưng nghe anh kể lại ta cũng có thể chắc chắn, người phụ nữ kia là người trong võ đạo.” Yumi Nagai cười lạnh nói: “Việc này cũng giải thích được tại sao Trần Gia Bảo ở Nhật Bản mà dám không nể mặt ta, bởi vì bên cạnh anh ta có một cường giả võ đạo bảo vệ, ta nghĩ đây là lý do anh ta tự tin thế.”
“Chắc chắn là vậy rồi!” Nakamoto Chiri nghĩ đến dáng vẻ chín chắn và yêu kiều của Yoshimura Miyu lại cảm thấy vừa sợ vừa mê, nói: “Người phụ nữ đó chắc chắn là người đáng sợ nhất mà tôi từng thấy. Có một người phụ nữ quyền lực và xinh đẹp như vậy đích thân bảo vệ, Trần Gia Bảo thật quá may mắn.”
“Anh ta có may mắn thì sao, ở Nhật Bản này anh ta cũng không lật trời được!” Yumi Nagai đắc ý nói: “Ninja phái Iga là phái võ đạo lớn mạnh nhất thế giới, không những võ lực nghịch thiên, mà thủ đoạn còn quỷ dị, khiến người ta không thể đề phòng.”
“Đặc biệt là thiên kim tiểu thư Iga Tsuki của phái Iga, không những xinh đẹp tuyệt mỹ, được mệnh danh là viên trân châu rực rỡ nhất thành phố Đại Lương, mà còn là người đi đầu trong thế hệ trẻ trong thế giới võ thuật Nhật Bản, một người một kiếm, phong thái xuất chúng.
Chỉ cần mời được ninja phái Iga ra tay,cho dù Trần Gia Bảo có nhiều cường giả bảo vệ bên cạnh thì cũng vô ích, hơn nữa, cách giết người của ninja phái Iga quái gở, khó lường, cho dù để ninja phái Iga đi giết Trần Gia Bảo, cũng sẽ không để lại manh mối nào.
Cho nên, lần này chúng ta phải khiến Trần Gia Bảo chết!”
Nói xong chữ “chết”, khuôn mặt anh tuấn của Yumi Nagai có chút dữ tợn.
Ba người Nakamoto Chiri khẽ biến sắc, trong lòng sợ hãi, họ tuy từng gây ra không ít chuyện hại người nhưng cũng chỉ trong phạm vi sinh viên đại học, mấy chuyện giết người bọn họ chưa từng nghĩ đến.
Yumi Nagai thu biểu tình của ba người vào tầm mắt, trong mắt lóe lên sự khinh bỉ, bước sang bên cạnh lấy điện thoại gọi cho một ninja phái Iga: “Alo, có phải là ngài Morita không ạ, tôi là Yumi Nagai, tôi muốn xin ngài giúp đỡ một việc, giúp tôi đối phó với một người…”
Cũng lúc này, bên lan can của hồ nước công viên, trên mặt hồ thổi từng đợt gió nhẹ, tóc mai Tần Thi Vân hơi rối, cô thân thiết nắm lấy cánh tay Trần Gia Bảo cười nói: “Anh rể, đi dạo với em có được không?”
Tuy cô nói chuyện với Trần Gia Bảo, nhưng ánh mắt lại không thân thiện nhìn hai cô gái Vũ Nhược Uyên và Yoshimura Miyu. Hiếm lắm mới có cơ hội “hẹn hò” cùng anh rể, hai người kia đừng hòng làm bóng đèn.
Vũ Nhược Uyên làm sao không biết mình bị ghét bỏ chứ.
Cô hừ lạnh một tiếng, không chào Trần Gia Bảo đã quay người bỏ đi, vô cùng thanh tao.